Gần đây có 2 tin làm tôi suy nghĩ:
 1.-  Bên Tàu một em bé 2 tuổi bị xe truck đụng bị thương, thay vì ngừng xe  lại, đưa em đi cấp cứu người tài xế lại cho xe cán đi cán lại cho em  chết, để bồi thừơng ít hơn là gây thương tich phải đem vào bệnh viện  chửa trị. Thật là một tội ác quái gở mất cả tính người. Đang khi khách  qua đuờng thì lại bỏ đi, không một chút quan tâm, nói chi là bất bình,  tức là không còn chút tình người, hoàn toàn vô cảm! Đúng là một tội ác  và một thái độ tiêu biểu của xã hội Trung cộng ngày nay, vì là câu  chuyện xảy ra thường ngày. Nhưng lại là câu chuyện đánh động lương tâm  của thế giới!
2.-  Một tin khác xảy ra ở xã hội VN, cũng là một xã hội XHCN như xã hội  Trung cộng. Ở VN ba thằng con trai Luật sư, Giáo sư, Kỹ sư, gọi là thuộc  giới trí thức thay phiên nhau đánh mẹ đến mang thương tich đầy người.  Con chửi mẹ ''không phải là con người''.
Trên  đây là 2 trường hợp tội ác tiêu biểu cho trăm ngàn tội ác ''đặc sản''  của 2 cái xã hội XHCN Trung cộng và Việt Nam, mà hằng ngày báo trong  nước đăng tải đến đổi chính cơ quan Cảnh sát công an của Nhà Nước cũng  phải la lên là quá nhiều và quá quái gở, chưa thấy bao giờ, nhưng tất  nhiên vẫn là ''đặc sản'' VN, nên không bao giờ thấy ở xứ người, vì chẳng  những nó không còn tính người, mà còn thua thú tính là khác, vì con thú  không bao giờ tàn bạo cắn mẹ của nó!
Đọc  tin hai sự việc nói trên xảy ra trong 2 xã hội XHCN Trung cộng và Việt  cộng giống nhau là cùng một ý thức hệ Mác-lêninit như nhau, chỉ khác  nhau về giống người, về văn hóa cũng không khác nhau mấy...  Người  viết cố suy nghĩ trông tìm cho ra lý do gì sao mà hai xã hội XHCN nói ở  đây lại phát triển ngựơc chiều văn minh nhân loại, đi lùi về tình trạng  bộ lạc của năm bảy nước Phi châu còn sót lại hiện giờ, nếu không nói là  trở lùi về tiền sử, có nghĩa là con người với con người không còn Tình  người, đến đổi mất luôn Tính người và thua cả thú tính.
Rốt cuộc tôi phải cực lực đi đến những nhận định và kết luận như sau.
a.-  Xã hội nào cũng là xã hội Con Người, không phải là xã hội cái kiến hay  con trâu rừng... Mà bản tính con người có phần Thiện và phần Ác, Con  người không phải là Thiên thần, cũng không phải là Quỉ, Con người ở đâu ở  trong xã hội nào cũng vẫn là Con người không hơn không kém. Tuy nhiên  vì là con người nên nó luôn luôn phải phát triển lên xuống và thay đồi  thế nầy hay thế nọ, đến một lúc nào đó thì nó đến một vị trí ổn định.  Trong cái quá trình phát triển và thay đổi đó nó bị Môi trường Gia đình  và  Xã hội ảnh hửơng một cách quyết định,  không sao thoát được.
b.-  Môi  trường Gia đình và Xã hội thế nào thì con người cũng thế nấy, có nghĩa  là môi trường gia đình và xã hội xấu thì con người sẽ xấu, tất nhiên ở  đây không phải là toán học, mà là xã hội học, cho nên không có gì  tuyệt đối chính xác 100%, mà có thế đúng được 6-70 %, luôn luôn trên 50% , hay tương đối xuất sách đa số tương đối.
c.-  Môi trường gia đình và xã hội lại do chế độ cai trị cấu tạo theo một mô  hình mà người ( tù trưởng, vua chúa) hay tập đoàn lãnh đạo toàn quyền  chọn lấy trong trường hợp chế độ độc tài đảng trị.
Tất  nhiên không phải ngày một ngày hai mà chế độ cai trị hoàn thành công  tác của mình. Cần phải có 2 ba chục năm, nghĩa là ít ra phải một thế hệ,  để cho giáo dục gia đình và xã hội có đủ thì giờ hoàn bị công tác của  mình! Cho nên sau một thời gian cai trị dài ba bốn thập niên, thì chúng  ta có thể nói chế độ nào xã hội nấy. Lưu ý: với chế độ độc tài đảng trị  trong trường hợp cướp chánh quyền thì câu : ''dân nào chánh quyền nấy''  không có nghĩa nữa mà ngược lại, với thời gian cai trị, đúng hơn là:  ''chánh quyền nào dân nấy''.
d.-  Truờng hợp VN. Chế độ cai tri VN, ai ai cũng phải nhìn nhận là một chế  đô phi nhân bản, có nghĩa là lấy Đảng làm giá trị tối thuợng tối cao,  gần như là một Thiên chúa và HCM là tiên tri của Người, coi con người  chỉ là một spare part (phụ tùng) hay quá lắm là một con thú không linh  hồn, không bản lãnh, không tự do... và chế độ cai tri phi nhân bản đã có  tuổi đời ờ miền Bắc hơn 60 năm và toàn nước hơn 35 năm, gần bằng 2 thế  hệ con người. Như thế đảng CSVN cũng là chánh quyền cai trị xã hội VN đã  có dư thời gian để uốn nắn (shaping) xã hội VN theo mô hình phi nhân  bản mà HCM và đảng CSVN con đẻ của ông ta đã toàn quyền chọn lựạ từ ngày  cướp được chánh quyền và tiêu diệt các thành phần quốc gia không cùng  một chủ nghĩa, một cứu cánh CS Quốc tế như mình.
e.-  Vốn con người có phần thiện và phần ác, mà Ác là gì nếu không phải chỉ  là Négation (phủ định/ tiêu cực) của Thiện là tích cực.... Cho nên trong  một môi trường gia đình và xã hội nhân bản là tích cực thì cái thiện có  cơ phát triển theo hướng thiện và ngược lại trong một môi trường phi  nhân bản nếu không nói là vô nhân đạo, không tình người, mất luôn tính  người như ta thấy, thì cái ác của con người tha hồ phát triển, lấn áp và  với thời gian làm tiêu ma tất cả cái thiện của con người. Tất cả các  tội ác quái gở của xã hội VN ngày nay, đúng là đặc sản của một mô hình  xã hội do chính chế độ cai trị phi nhân bản của HCM xây dựng và bảo tồn  từ tháng 8, 1945. 
Cây  chanh chua sanh trái chanh chua vì thu hút chất chua (acid) từ dưới đất  (môi trường) lên là lẽ đương nhiên. Muốn sửa chữa cái quá trình sản  xuất nầy thì phải bón phân có chất muối và chất vôi, là 2 chất kháng  chất chua! Đem bón, nếu không ngọt được thì ít ra trái chanh sẽ bớt  chua, đó cũng là lẽ tất nhiên!
f.-  Đến đây tôi nghĩ đến vai trò của các tôn giáo, nhứt là Công giáo và  Phật giáo, 2 tôn giáo lớn nhứt ở VN. Tôi quan niệm tôn giáo như là nguồn  muối và vôi, hai chất mặn nồng kháng trừ chất chua rất hiệu nghiệm, nếu  chủ kho biết dùng và dám dùng để vun bón cho cây ít ra là bớt chua,  nhứt là trong trường hợp thằng làm vườn ''mất dạy hay lưu manh'' cố đỗ  thêm acid vào gốc cây. Nói như trên là đưa ra một ví dụ. Nhưng đáng  tiếc, người viết phải nói ngay: Ở VN hiện giờ muối và vôi của các tôn  giáo không còn mặn nồng nữa, nếu không nói là hư thúi rồi!
Chứng minh:
1.-  Từ tháng Tư Đen các nhà lãnh đạo các tôn giáo (phần lớn) đã giữ một vai  trò thụ động hay im lặng, một số còn tích cực hợp tác với chế độ phi  nhân bản cai trị và uốn nắn xã hội VN trong gần 4 thập niên qua. Ví dụ  điển hinh nhứt là trường hợp của Đức TGM Nguyễn văn Bình, cai quản một  tổng giáo phận gồm 5 giáo phận, dưới quyền có 5 giám mục. Từ những ngày  đầu sau tháng tư Đen ngài đã chủ trương đối thoại và vì SỢ mà ngài giữ  im lặng truớc bao nhiêu bất công, bao  nhiêu kỳ thị, bao  nhiêu cưỡng ép, bao nhiêu ''sắt máu'' của chế độ phi nhân bản gây ra cho  dân tộc và cho chính con chiên bổn đạo của ngài. 
Và  theo người viết trong trường hợp sau tháng Tư Đen, CSVN cưỡng chiếm  miền Nam, sự im lặng của ngài trước Tội ác phải kể như là khuyến khích  tội ác, nếu không nói là đồng lõa với tội ác. 
Hơn  nữa ở cương vị quan trọng nhứt của ngài trong hàng giáo phẩm Công giáo  VN thái độ của ngài thành guơng mẫu chung trong Giáo hội, như thế là một  tích sản (asset) quá lớn qúa lợi cho chế độ cai trị CSVN. Trên giường  chết của ngài, GM Nguyễn văn Nam, cũng là bạn học cùng lớp của người  viết (xem hình) ngài có lời trối: Tôi sợ thật! Như thế có nghĩa là ngài đã thú nhận mình đã phản bội sứ mạng của GH Jean-Paul II giao phó là ''Các con đừng sợ''. 
Vốn  chủ chăn chiên (shephard) thấy bầy sói đến tấn công và thịt bầy chiên  của mình mà chỉ biết đứng nhìn thì chẳng hóa ra là khuyến khích bầy sói  cứ ung dung tha hồ xé xác các con chiên của mình. Vì thế mà CSVN đã trả  ơn ngài một cách quá trọng thế: Ngài chết, CSVN làm quốc táng cho ngài  và còn dự định xây tựơng đài cho ngài ngay trung tâm thành phố HCM (trớ  trêu!) và anh Nguyễn đình Đầu, người của CSVN xâm nhập và với linh mục  Huỳnh công Minh và Phan khắc Từ tha hồ thao túng Giáo hội CG Việt nam,  để rồi còn đứng lên to tiếng phát huy tinh thần TGM Nguyễn văn Bình, mà  tôi gọi là tinh thần SỢ hay hèn nhát, cũng là tinh thần đầu hàng CSVN vô  điều kiện. 
Đang  khi đó thì có một số linh mục giáo dân ngoài Huế lại muốn phát huy tinh  thần TGM Nguyễn kim Điền, cũng là một bạn học rất thân tình và bà con  bên ngoại của người viết, mà tôi khâm phục và hãnh diện gọi là tinh thần  bất khuất và trung thành với sứ mạng của Giáo hoàng Jean Paul II phú  thác là ''Các con đừng sợ'', cũng có nghĩa là ít ra phải  biết đứng lên nói ''NO'' với tội ác. 
Rất  tiếc là vì thế mà Ngài phải trả giá với cái chết của mình quá sớm, quá  bí ẩn... mà có nhiều người tin là CSVN đã thuốc Ngài khi chúng đưa Ngài  vào bệnh viện ở Sài gòn, tránh được sự bảo vệ của tín hữu Thiên Giáo  phận Thừa thiên. Năm 1995, về VN có xuống thăm học trò cũ và bà con ở  Mặc Bắc, Cầu Quang, Trà Vinh... tôi đã ghi nhận được thái độ của hai  người bạn học cùng lớp nữa đã quá vãng là cha Nguyễn văn Long, cha sở  Rạch Dầu và cha Nguyễn vănTriệu aka Nguyễn văn Keo, cha sở họ đạo Cầu  Quang, cả hai đều gốc nguời Giồng Trôm, Bến Tre. 
Trước  những tội ác của CSVN hai người bạn có hai thái độ hoàn toàn trái ngược  nhau. Sau tháng Tư Đen, cha Long lên tòa giảng tố cáo CS đến để Bần  cùng hóa và nhứt là ngu dân miền Nam. CS bắt cha Long và cho đi cải tạo ở  Ba Động. Cha Long giả dạng ăn mày đi ăn xin đến trốn ở Thủ Đức, có  người đi tố cáo, Công an đến bắt cha và đánh đập cha dài dài đến khám  Chí hòa bỏ vào ngục một cái xác đã chết từ hồi nào trên đường Thủ  đức/Chí hòa.  CSVN quăng xác cha Long đâu đó, chị em cha không bao giờ biết được. 
Đang  khi đó thì cha Triệu cũng lên tòa rao giảng ''tin lành'' CS Hà Nội đem  đến cho dân miền Nam bình đẳng và no ấm. Qua năm sau, cha Triệu ngã  bệnh, CSVN đưa cha đi dưỡng bệnh ở Vĩnh Long. Cha Triệu chết, CSVN làm  đám tang linh đình và dành cho cha một chỗ ''yên nghỉ'' danh dự trong  nghĩa trang Liệt sĩ Vĩnh Long, ai nguời qua lại đều thấy mộ cha Triệu ở  đó.
Tôi có nhiều bạn học cùng lớp, ba Giám mục, Đức Cha Điền, Đức Cha  Nam  và Đức Cha Nẫm và nhiều linh mục khác như cha Mạnh, cha Lục, cha  Tiên... đó là chưa kể các học trò cũ như cha Khương, cha Lễ, cha Tân.  Trước tháng tư 1975, chúng tôi luôn luôn giữ liên lạc với nhau và giúp  đở nhau. Sau 1975, những 3 lần về VN. tôi tìm gặp nhau lại khi kẻ còn  người mất, nhờ thế mà tôi hiểu biết được ít nhiều về tình trạng Giáo hội  v/s chế độ cai tri CVVN, để rồi về lại Mỹ, năm rồi (2010) trong một  buổi hội thảo do báo Người Việt tổ chức về đề tài Trách nhiệm của Tôn  giáo với Xã hội VN đồi trụy hiện giờ, với 3 thuyết trình viên là anh Từ  Thức, TS Xã hội học từ Pháp sang, cha Đinh ngọc Quế, cựu Tuyên úy CG  quân đoàn IV thì phải và thầy Thich...(xin lỗi quên tên mất) Phật giáo  và do anh Đinh quang Anh Thái làm MC. Ba bài thuyết trình đều rất phong  phú, nói lên những thành tích đã qua của Công giáo, Phật Giáo, Cao đài,  Hòa hảo...trong vai trò gìn giữ và phát huy truyền thống đạo đức dân tộc  và sẽ tiếp tục trách nhiệm của mình v.v... Ba bài thuyết trình xong,  đến phần trao đổi ý kiến với thính già, vì vấn đề tuổi tác tôi được MC  Đinh Quang Anh Thái mời phát biểu trước tiên, nhưng vì thời giờ eo hẹp,  mỗi đóng góp của thính giả không được quá 3 phút. Tôi đứng lên và nói:
Câu  chuyên tôi muốn nói đòi hỏi 3 giờ đồng hồ, nếu chỉ cho 2 - 3 phút thì  tôi xin có 3 câu hỏi, mỗi câu cho mỗi diễn giả: Câu thứ 1 cho anh Ts Từ  Thức: Tôi hoàn toàn đồng ý với anh 100% về những thành tích đã qua của  các tôn giáo nhứt là Thiên chúa giáo. Nhưng trong tình trạng hiện giờ,  những dự định cải thiện đạo đức, đúng hơn là mất đạo đức của xã hội VN  ngày nay, theo tôi như là muốn đặt cái cày trước con bò, vì ai ai cũng  nhìn nhận hiện giờ chính tôn giáo, như Công giáo chẳng hạn đang bị CSVN  lũng đoạn, nào là quốc doanh, bê bối chuyện tiền nong, du lịch nước  ngoài, chuyện đàn bà (cha Phan khắc Từ, cha xứ vườn Xoài, cha Nguyễn  ngọc Lan, cha Huỳnh công Minh v.v). Cho nên phải chỉnh đốn đạo đức trong  giáo hội trước khi nói chuyện cải thiện đạo đức của xã hội. Muối và vôi  mà hư thúi rồi mà đem bón cây, thì chỉ chết cây thôi. Thuyết trình viên  nghĩ sao?
 Anh Từ Thức không trả lời.
Câu  thứ 2 hai cho cha Đinh ngọc Quế: Cha nói về bao nhiêu dự án giáo dục xã  hội rất tốt đẹp các cha dòng Chúa Cứu Thế sẽ làm khi nào CSVN thay đổi.  Con tán thành và khâm phục vô cùng, nhưng con nghĩ, đầu tiên chúng ta  phải làm sao cho CS thay đổi trước đã hơn là nói chuyện làm gì khi CS  thay đổi. Nhưng con nghĩ CS chẳng bao giờ thay đổi  thì các cha làm gì bây giờ?
Cha Quế cũng không có câu trả lời.
Câu  thứ 3, xin gửi Thầy...: Người ta cả tín hữu nói Phật giáo bị quốc doanh  hóa, vậy theo thầy quốc doanh hóa bao nhiêu? 5% hay 95%?
Thầy Thích... có câu trả lời:
- Tôi không biết!
 Để kết thúc buổi thuyết trình, anh MC Đinh Quang Anh Thái nói:
- Có thể hàng giáo phẩm Công giáo lâu nay im lặng, vì khôn ngoan.
 Tôi can thiệp ngay:
-  Xin anh Thái cho biết làn ranh giới giữa khôn ngoan và sợ sệt hèn nhát ở  chỗ nào, tôi không biết mà chắc chắn anh cũng không biết. Nên luôn luôn  tôi cho sự im lặng của các đứng bề trên là đồng lõa..
Ngày hôm sau báo Người Việt có viết bài: Buổi hội thảo rất náo nhiệt, nhưng không có kết quả cụ thể v.v... Có thể là tại tôi chăng?
Kết  luận: Nói như trên để chứng minh rằng, ngày nay Xã hội VN tha hóa và  băng hoại hoàn toàn cũng vì CSVN đã cai trị VN và cai trị quá lâu rồi,  cần phải tiêu diệt và thay thế như TT Yetsin đã tuyên bố khi giải tán  đảng CS Nga sô. Và càng sớm càng tốt ! Cho nên Công cuộc Chống cộng của  bà con người Quốc gia ở hải ngoại là một việc cấp bách, một trách nhiệm,  môt sứ mạng có chánh nghĩa, không phải là '' vô nghĩa'' như nhà viết sử  LXK viết lách bậy bạ từ năm bảy năm qua!
Công Cuộc Chống Cộng
(Xin  góp ý về CCCC của người Việt quốc gia được quan niệm như là việc thi  hành một Trách nhiệm, một Bổn phận đối với dân tộc, với đất nước của  mình. Chống Cộng còn là một Sứ mạng của người quốc gia VN có cái lai  lịch (ID) Chạy Giặc CS tị nạn ở Hải ngoại.)
Khi  đi tìm hiểu CSVN, nhiều khi bị thời thế bắt buộc hơn là tự ý và kinh  nghiệm với CSVN năm 1945-46 khi ở trong Chiến khu Việt minh Gò cà, làng  Nhị long, quận Càng Long, tỉnh Trà Vinh, quê hương của chúng tôi, ngoài  ra ở cương vị một phó đoàn trường Thanh niên Cứu quốc tôi tham gia sinh  hoạt với hội Nghiên cứu Mác-xít, một tiểu tổ đảng Lao động hay CSVN trá  hình mà HCM giải tán ngày 11, tháng 11, năm 1945 để lập Chánh phủ Liên  hiệp ở Hà nội. Khi thoát được về thành là đầu tháng 4, năm 1946 để đi  dạy học trường Bx Minh của Đức Cha Ngô đình Thục ở Vĩnh Long, tôi có  viết về CSVN, để cho sinh viên đọc, trong đó hiện còn sống ở Cali nầy là  Nghị sĩ LCL và Đại tá NBT, cả hai là người Vĩnh long, 100 trang giấy  học trò về CSVN, chủ thuyết và thực tế, với 2 chữ kết: Sắt máu và Láo.
Và  từ đó cho đến tháng tư Đen năm 1975, về thể xác lớn hơn già hơn, cũng  như tinh thần được học hỏi với ông Ngô đình Nhu, cha Ferdinand Parrel ở  Đà lạt về Chủ thuyết Nhân vị và Kinh tế nhân bản, và đi du học thêm, tôi  thay đổi rất nhiều, cùng một lúc thấy nhiều hơn biết nhiều hơn, cũng  như làm việc nhiều hơn như là làm Công chức, làm Giáo chức trung học/đại  học/ bình dân, làm báo, làm Chánh trị, làm Thương gia, đi săn bắn đi đá  gà đá cá... Vì việc làm tôi đi nhiều nơi từ làng xã đến thị thành, từ  miệt ruộng miệt vườn, đến Cao nguyên Nam phần, tôi gặp đủ giới người, đủ  Tôn giáo, rất nhiều người bà con là CS...  Sau 1975 ba lần  tôi về VN đi từ Nam ra Bắc, gặp đủ giới người, gần đủ các thành phần xã  hội, từ các người nông dân Kampuchea ở Sóc Trăng, các cán bộ CS... đến  cố vấn kinh tế của Võ văn Kiệt (LVH) ở Sài gòn, cố vấn tài chánh của  Nông đức Mạnh  (BKT) ở Hà nội...
Và  từ đó (1945) ở đâu và với ai ai tôi cũng thu lượm được ít nhiều điều  mắt thấy tai nghe để làm thành hành trang hiểu biết của tôi về CSVN cùng  một mớ kiến thức phổ thông và hàn lâm + với vài năm hiểu biết triết lý  duy linh Công giáo sẵn có... Để rồi ngày nay tôi phải khẳng định: CSVN  sau trước cũng vậy, không thay đổi, nếu có thay đổi là càng tai hại hay  xấu hơn, chớ không tốt hơn theo tiêu chuẩn thông thường của con người VN  cũng như con người nước ngoài. Tôi hay nói: Con rắn hổ-mang có thay da,  rồi cũng vẫn là con rắn hổ-mang, to hơn, dữ hơn... không bao giờ trở  thành con rắn Nước hay con rắn Bông súng được. Cho nên chỉ có cách là  phải tiêu diệt toàn bộ để thay thế, chặt đầu thôi cũng chưa  đủ, vì trong bụng không chừng còn trứng, dù là trứng nước trứng non...và nhứt là nọc độc giết người vẫn chưa mất!
Vì  thế mà tôi kỳ quyết và trường kỳ chống Cộng cho đến khi nào giải thế  CSVN được thì mới thôi. Xin đừng nói chuyện CSVN thay đổi, vì tôi không  thấy, không biết, dù tôi muốn thấy muốn biết. Có phải vì thế mà có nhà  trí thức Giáo sư, Tiến sĩ, Thạc sĩ nào muốn cho tôi là điên, quá khích  hay cuồng tín gì gì nữa, tôi bằng lòng chấp nhận. Ai mà biết  ''rira bien qui rira le dernier'' (ai cười sau hết mới là người cười phải, cười đúng)?
Đang  khi chờ đợi, hai ba năm, mươi 15 năm, hai ba chục năm...biết đâu tôi sẽ  còn sống để cuời trước mũi của một X,Y,Z... trí thức đã vội ra đi để  lánh mặt, bài nầy để nói lên tại sao mà tôi kỳ quyết chống cộng như vậy,  cùng một lúc ''đồng thanh tương ứng'' với những ai cùng một lòng với  tôi.
Trên toàn thế  giới nhứt là ở Âu châu có rất nhiều manifesto, có cả tự điển, có cả hiến  chương lên án chống CS một cách dứt khoát ! Ước gì đồng bào VN chạy  giặc CS có một Anti-CSVN Manifesto để gửi về đồng bào trong nước, cũng  là hưởng ứng trào lưu Chống cộng và Diệt cộng toàn cầu.
Trong  sự tìm hiểu về CSVN tôi đã bắt gặp 2 cái Manifesto mà tôi quan tâm và  muốn nhắc lại. The Communist Manifesto của Đệ nhứt Quốc tế do K. Marx và  F. Engels viết năm 1848, một văn bản ngắn gọn nhưng tác động ghê gớm vô  cùng, hơn xa cuốn Tư Bản luận (Le Capital) nhiều, một cuốn cho trí  thức, một bản văn cho hành đông. Nó như là một ngọn đuốc độc hại đã gây  bao nhiêu hỏa hoạn đốt cháy bao nhiêu tài sản văn hóa nhân loại tích lũy  cả mấy chục ngàn năm qua, thiêu hủy bao nhiêu giá trị vật chất và tinh  thần quí báu của nhân loại, trong đó có cả trăm triệu sinh linh vô tội.  Chính cái Manifesto đó, hơn là Tư bản luận là sách đầu giường của Mao  trạch Đông, là kinh thánh của đảng CSVN: Giai cấp đấu tranh là trọng  tâm, Sắt máu và Láo là phương châm hành động. (Cuốn thứ 2 là The  Non-communist Manifesto của W.W. Rostow, xuất bản năn 1960, về 5 giai  đoạn phát triển kinh tế là sách tôi đã đọc đã học, cũng là cuốn sách tôi  biếu ông Ngô đình Nhu để ông đọc và thấy có ảnh hưởng không nhỏ trên kế  sách Ấp chiến lược của ông).
Khi  viết bài nầy, tôi không quan niệm nó như là một Anti-communist  Manifesto, nhưng tôi muốn đưa ra vài nhận xét để những nhà ái quốc,  những nhà chánh trị lỗi lạc hơn tôi, hiểu biết nhiều hơn tôi và có kinh  nghiệm với CSVN hơn tôi, có thể xử dụng được phần nào để cho ra một văn  bản có trọng tâm và cứu cánh là đoàn kết mọi chủ trương hay chiến lược,  mọi chiến thuật chống Cộng cho hiệu quả hơn, cho mau thành tựu là giải  thể CSVN  khỏi xã hội, khỏi đất nước. CSVN là đối tượng cho tất cả công cuộc chống Cộng dưới mọi hình thức.
1.
Đối tượng CCCC.
Đối  tượng chống CSVN không phải là con người CS mà là Chủ nghĩa/ Chế-độ/  Tập đoàn CS. Chủ nghĩa là chủ nghĩa Duy vật sử quan. Chế độ là chế độ  Độc tài/ Độc đảng/ Tập đoàn hay Hệ thống là Hệ thống Sắt máu và Gian  dối. Lý do (the reason why) Chống cộng là vì Hệ lụy vô cùng tai hại của  nó gây ra trong dĩ vãng nhứt là trong hiện tại và trong tương lai của  một dân tộc, mà thành phần là đồng bào, là bà con ruột thịt của tôi, là  chúng tôi và con cháu của chúng tôi. Vốn HCM đã nhập cảng văn hóa duy  vật cực đoan phi nhân bản, để đào thải văn hóa nhân bản duy lý (Khồng  giáo), duy tâm (Phật giáo) và duy linh (Lão và Thiên chúa giáo) của dân  tộc VN. Còn Duy vật Cực đoan là không còn chỗ cho Duy linh/Duy lý/ Duy  tâm của VN nữa là cái chắc! Cực đoan ở đây có nghĩa là Chủ nghĩa đi đôi  đi ba với Hệ thống với Chế độ là những con đẻ của nó!
Cho  nên nếu nói CSVN yêu nước như một Thủ tướng vô ý thức nào đó, nếu có  đúng là đúng cho cá nhân hay một số cá nhân mà hoàn toàn ngu ngơ hay sai  lầm cho một hệ thống, cho một chế độ. Cũng như vài nhà Trí Thức Gọi Là  đã nói CSVN thay đổi, thay đổi là thay đổi ''quần áo, mũ mão, hia  giáp'', thay đổi thể xác mà không có thay đổi cái hồn, không có thay đổi  tâm trạng thay đồi đầu óc của hệ thống, của chế độ, của tập đoàn! Hơn  nữa tư duy duy vật sử quan không bao giờ thấy thay đổi! Mac-leninit/  Stalinít/ Maoít, được CSVN copy lại, tam sao thất bổn để thành ra  HCMit... thì cũng không khác nhau mấy! Cũng là quốc tế, cũng là duy vật,  cũng là sắt máu, cũng là gian dối.
Chứng minh:
Thay  đổi? Thay đổi thật ngoạn mục là khác. Năm 1995 tôi về VN, CSVN chỉ có  300 tờ báo vâng vâng dạ dạ, bây giờ họ có cả 700 tờ dạ dạ vâng vâng.  Đảng viên chỉ 2 triệu, bây giờ đã 3 triệu rồi. Còn số cha cố và thầy  chùa Quốc doanh gia tăng bao nhiêu, tôi có hỏi 5% hay 95% không ai trả  lời được! Trước kia họ chưa có kinh tế, bây giờ kinh tế ở trong tay  Đảng, trước kia cơ quan nào cũng là nhân dân, ủy ban nhân dân, tòa án  nhân dân... chỉ có Ngân hàng là Ngân hàng Nhà nước. Bây giờ cũng vậy, mà  Nhà nước là Đảng bạn ạ! Khôn thật, CSVN khôn thật. Đúng là siêu khôn! 
Trước  kia (1945-54) vào làng CSVN là đầy tớ dân, giúp dân xay lúa giã gạo...  bây giờ CSVN thay đổi bạn ạ! CSVN bậy giờ là cha mẹ dân, bây giờ dân  phải đi đổ bô cho cha mẹ, cha mẹ muốn lấy gì đòi gì cũng phải cho, phải  dâng. Cả đàn bà con gái để dùng hay xuất cảng cũng OK! Lao động của  người dân, đem xuất cảng gửi Giấy xanh về hơn là ở lại trong nước lấy  giấy cu Hồ, mà có quan chức CS dám chê là cho để chùi đít cũng không  thèm! CSVN giàu cả triệu, cả trăm triệu US đôla. CSVN thay đổi ghê thật !  Trước kia ở rừng bây giờ ở Dinh, ở Biệt thự.. trước kia đi dép râu, bây  giờ đi giày Made in Italy, hiệu Gucci... Nói trên là sơ lược nói CSVN  thay đổi thế nào, CSVN còn thay đổi ghê gớm hơn nữa... Rõ ràng là thay  đổi, có phải đúng là một băng đảng Mafia không?
Đúng  là Mafia, nhưng không phải là Mafia, mà là hơn Mafia trăm lần! Vì Mafia  làm gì có Quốc hội, làm gì có Mặt trận Tổ quốc, làm gì có bộ Chánh trị,  làm gì có đến 3 triệu đảng vuên, có đến 2 triệu công an... Mafia có duy  linh, có Tổ quốc, có Tôn giáo, có Gia đình,! Đàng nầy CSVN là tam vô  bạn ạ! Nó chỉ có Đảng thôi! Đảng là giá trị tối cao, là Thần, là Đấng  chí tôn và HCM là tiên tri của Nó. Cho nên nhận định CSVN toàn là Mafia  là chưa đúng, nếu không nói là xu hướng đánh lận con bài! Con cọp phải  nói là con cọp, không thề nói là con trâu hay con mèo được!
Sắt máu?
Sắt.  Trước kia là dao găm mã tấu hay AK 47... cũng khá tốt khi đâm khi thọc  huyết khi bắn, tất cả đều làm bằng sắt. Bây giờ cái còng số 8 cũng bằng  sắt, trước kia Made in China, cũng dùng được năm bảy năm, bây giờ bằng  sắt mà là lọai inoxidable và Made in USA, chắc và bền vô cùng bạn ạ! Và  cái còng số 8 nầy tràn ngập đất nước, từ làng xã đến quận lỵ tỉnh lỵ, đô  thành... thức giấc là thấy lủng lẳng có người mặc áo vàng áo xanh mang  bên hông đứng trước cửa nhà! Ở đâu cũng có sắt, bạn ạ! Súng lục, súng  trường... cất giữ trong cơ quan có lớp lang hơn, nhưng vẫn còn đó và +  thêm tối thiểu cũng vài ba triệu còng số 8. toàn là bằng sắt giết người  tế nhị hơn, giết cả linh hồn con người, trong đó có tự do, có quyền làm  người...
Máu?
Trước  kia máu có màu đỏ bầm, bây giờ nhờ khoa học máu có màu trắng bạn ạ!  Nhiều khi cũng lẫn lộn một vài tia máu đỏ, nhưng được một cái là nó dồi  dào hơn thập bội và không phân biệt là của ai, vì là của nào là ông già  bà cả, đàn ông đàn bà con trai con gái trẻ con, bạn ạ!  Họ  khóc ra máu bạn ạ, chỉ khác màu thôi! Hơn nữa nó còn rấm ra rấm rít dài  dài hoài! Tôi đã thấy máu trắng đó chảy từ Bắc chí Nam, từ làng xã đến  tỉnh thành và trong nhiều thập niên qua, từ những năm 1929-30 và con dài  dài chưa biết đến khi nào mới dứt?
Gian dối hay láo?
Thì  không cần phải nói, có thế cần một luận án ngàn trang có đề tài là Láo  Luận của CSVN. Cái láo đó bắt nguồn từ cái không tưởng Thiên đàng XHCN, ở  đó con người, tất cả mọi người đều tuyệt đối bình đẳng và công bằng xã  hội tuyệt đối. Nhưng không dè con người trở thành đồ phụ tùng (spare  parts) cho một cái máy sản xuất khổng lồ, hoàn toàn không hỉ nộ ái ố sân  si - trừ ra Đảng thôi- không cần chánh phủ hay công an nữa. Vốn là một  cái không tưởng mà muốn đem đi bán thì chỉ có một cách là phải quảng cáo  hay tuyên truyền, gian dối là kỹ thuật, tôi luyện thành nghệ thuật,  thành khoa học + với tâm lý học quần chúng... mà các tông đồ Đệ tam quốc  tế, trong đó có HCM được dày công tôi luyện và thành tài vuợt bực.
Gian  dối với Sắt máu là cập bài trùng vô địch, ai ai cũng biết, nhưng nhiều  khi quá trể! Và từ ngày HCM có tên là Nguyễn Ba (láo rồi), xuống tàu Tây  đi tìm đường tiến thân thì gọi là đi tìm đuờng cứu nước (láo nữa), đến  cái tên Nguyễn ái Quốc của một nhóm Annamit yêu nước cũng chổm cho mình  (lại láo nữa)...và trong lịch sử Láo của CSVN có những cái Láo vĩ đại  cần phài nhắc lại ở đây:
a.-  HCM có sứ mạng đem Đông dương thuộc địa Pháp vào quỹ đạo Đệ tam quốc tế  (Kommintern) dưới sự lãnh đạo của Nga sô-viết khi lập Đông dương CS  đảng ở Hongkong đầu năm 1930, để làm bàn đạp nhuộm đỏ cà vùng Đông nam Á  thì dùng chiêu bài giải phóng dân tộc VN khỏi chế độ Thuộc địa Pháp,  lôi kéo cả cả hai thế thệ con dân VN vào lò sát sinh chiến tranh  (1945-54) đề giành lại được Độc lập, mưu đồ Tự do và Hạnh phúc cho toàn  dân VN. Nhưng lại láo nữa: Độc lập - Tự do - Hạnh phúc  toàn  là bánh vẽ. Thử nghĩ lại đi ! Độc lập với ai? Lệ thuộc Ba Tàu còn tệ  hại bằng mười lệ thuộc thằng Tây, cứ đi hỏi người dân Nam kỳ Lục tỉnh  thì sẽ biết. Khi về VN năm 1995 và năm 2001 tôi có hỏi họ và họ xác nhận  với tôi: Thời Pháp thuộc vẫn sướng hơn, có làm có chơi, ăn đủ ngủ yên... bây giờ ngày đêm chỉ có lo...
b.- Còn chuyện Cải cách Ruộng đất ngoài Bắc (1950-55), cũng  chỉ  là một cái Láo khổng lồ chỉ hi sinh có 172,008 sinh mạng thôi (!),  người đầu tiên không ai khác hơn là bà Nguyễn thị Nam, aka bà Cát Hanh  Long một ân nhân của HCM, Phạm văn Đồng, Trường Chinh, Lê đức Thọ... khi  còn ở trong rừng! Bảo là lấy đất chia cho bần cố nông, nhưng có thằng  dân ngu cu đen Bắc kỳ nào sở hữu được một tất đất dù là sỏi đá không,  thử hỏi?
c.- Đánh  Mỹ để Thống nhứt đất nước? Hỏi bà Dương thu Hương, một cán bộ ''trí  thức'' CS nói cho mà nghe có đúng sự thật hay lại là một cái Láo vĩ đại  nữa! Qua cầu Hiền lương tháng 5, 1975, tại sao bà phải ngồi lại bên  đường để khóc? Bà không thấy bóng dáng nào Mỹ, chỉ toàn là Mít với nhau  cả! Cũng lạ là bà cứ binh vực HCM, dù khi ông ta đem nướng cả hai triệu  dân bà con ruột thịt cùa bà: ''Đánh cho Mỹ cút đánh cho ngụy nhào''. Ai  đã hiệu triệu những lời nầy từ năm 1965? Không lẽ bà DTH vừa ngu vừa  điếc à?
d.- Thống  nhứt rồi thì càng Láo tợn hơn nữa! Lần nầy thì cả nửa dân tộc VN miền  Nam lãnh đủ: Toàn là láo: nào là giải phóng, nào là cải tạo, nào là  khoan hồng, nào là kinh tế mới... May mà còn có cả triệu người không còn  tin Vẹm được nữa, nên đã bỏ chạy... cả cây cột đèn cũng muốn bỏ chạy  nữa là! Nhưng quá đau thương, khi hai cái chơn còn có lý trí hơn cả ngàn  cái đầu cha cố/ thầy chùa/ trí thức miền Nam đi đón rước CS Hà Nội và  quyết định ở lại, trong đó tôi có quen nhiều cái đầu học ở Pháp, ở Thụy  sĩ,  ở Bỉ, ở Mỹ...
Và  còn bao nhiêu cái láo nữa, không bao giờ kề hết, CSVN vẫn đeo đuổi cái  Legacy của HCM để lại là LÁO thiên láo địa cho đến ngày nay và vẫn còn  tiếp tục cho đến khi nào không còn láo được nữa.
Cái  Láo của CSVN thành ra một nghệ thuật cao siêu, đến đổi chính CSVN tin  chuyện láo của mình, biến văn hóa VN bây giờ thành ra một thứ văn hóa  Láo, láo trên láo xuống, láo dưới láo lên, láo qua láo lại, láo trước  láo sau. Láo trong nước láo ra, láo từ nước ngoài láo vào. Láo trong gia  đình, láo với gia đình, cha mẹ láo với con, con láo cha mẹ, thầy láo  trò, trò láo thầy, láo trong trường từ mẫu giáo đến đại học, láo ngoài  chợ láo với sản phẩm cả với thực phẩm, láo trong chùa láo trong nhà thờ,  láo dưới sông láo trên núi, láo trong lịch sử trong văn học, láo trong  sách vở, láo trong báo láo trên TV... Ra rã Láo cả ngày cả tháng cả  năm... đến đổi có lắm người đề nghị phải có một ngày Nói thật, như một  ngày mùng 2 tháng Chín chẳng hạn. Tôi dám thách đố các bạn hãy chứng  minh với tôi trường hợp nào CSVN nói thật, từ gần 100 năm nay, đúng hơn  là từ ngày HCM nhập cảng vào xã hội VN chủ nghĩa Mac-leninit. Và hằng  ngày CSVN xuất cảng Láo cùng giới, đến tận Bolsa, San Jose, San  Francisco, Houston, Úc châu, Âu châu...ở đâu có đồng bào người Việt muốn  tiêu thụ như một NCK, một PBL (cả hai đã chết sau khi tiêu thụ cái Láo  của CSVN một cách trơ trẻn và trắng trợn) hay một LXK còn sống. Vái Trời  Phật cho anh khỏi mắc nghẹn ở cổ...truớc khi ra đi!
CSVN  cứ láo trong nước, láo ngoài nước, nhưng vẫn có người chạy giặc CS ở  hải ngoại lại còn tin cái gì CS nói như tin Nghị quyết 36 chẳng hạn! Thử  hỏi một PBL, một NCK hay một LXK có tin CSVN hay không ? Tôi nghĩ là  không tin! Chỉ vì là chuyện làm ăn ? Tập hồ sơ đầu tiên và duy nhứt NVK  mang về VN năm 2004 là dự án đầu tư thành lập một sân golf có tầm vóc  Quốc tế! Anh PBL thì đã ra đi rồi! Còn nhà sử học LXK thì thế nào, tôi  không rõ, nhưng tôi được phép hoài nghi lắm!
Còn  bà Duơng thu Hương, khi sáng mắt ra thì cũng đã già đầu rồi! Tổng bí  thư đảng CS Nga Gurbachew phải công khai nhìn nhận CS hoàn toàn gian dối  thì cũng đã mất hơn nửa đời người!
2
Chống Cộng thế nào?
Đây  là một câu hỏi, thiết nghĩ không khó có câu trả lời, vì nếu mình còn  muốn giữ cái ID (lai lịch) Chạy Giặc CS của mình và còn có một chút ưu  tư cho bà con ruột thịt của mình, cho đồng bào của mình, còn có một chút  băn khoăn cho tiền đồ đất nước, cho tương lai của dân tộc mình, thì  chắc chắn sẽ tìm được và chọn lựa cho mình được một khí giới chống giặc  CS, tiêu diệt CS. Tôi nghĩ các bạn không bao giờ thiếu, có thiếu là  không biết xử dụng thôi! Bạn không còn có súng nữa, thì còn có hai tay,  có cây viết, còn cái mồm, còn có hai cái chơn. Bạn cứ nghĩ đi và xử dụng  thì  đánh võ mồm hay đả đảo, có cây viết thì viết báo viết sách, viết  Email... có hai chơn thì đi xuống đường. Bạn nên lưu ý: không có cuộc  Cách mạng nào mà không có xuống đường, không có đả đảo... Không có cuộc  cách mạng nào mà không có truyền đơn, không có truyền miệng...
Không  thi thố ở trong nuớc được, thì phải tìm cách chuyền tin về bằng cách  nầy hay cách nọ. Đi về thăm bà con hay du hí du thực...cũng có thể nói  hay  làm chút gì tuyên truyền cho đại cuộc là lật đổ một chế độ.. Chuyện  CCCC ở hải ngoại nhờ khoa học thông tin sẽ có input (đóng góp) ít nhiều  vào cuộc Cách mạng ở trong nước, khởi công và thành công là của người  trong nước, hơn là của chúng ta người đứng ngoài. Nhưng input vẫn phải  có! Giặc nầy của chúng mình là giặc ý thức hệ cần phải trì chí lâu ngày,  không mau được!
Nên  lưu ý: cái mồm hay 2 chơn nhiều khi có lý trí hơn là cái đầu trí thức,  đó là sự thật. Một trường hợp điển hình, tôi kể ra đây cho bạn nghe. Bạn  biết hai nhà văn cũng là 2 nhà trí thức lổi lạc người Bắc là Đào duy  Anh và Nguyễn Tuân? Năm 1976, hai ông vào Nam tìm gặp anh Lê ngộ Châu,  chủ nhiệm Tạp chí Bách Khoa của tôi và than vản: Ngoài Bắc trong 50 năm  qua chúng tôi không có một tờ báo giá trị bằng tờ Bách Khoa của anh. Làm  sao tìm mua cho chúng tôi một bộ, giá nào cũng mua cho được...
Có  phải rõ ràng hai cái chơn chạy vào Nam năm 1954 của anh Châu có lý trí  hơn hai cái đầu của hai ông Đào Duy Anh và Nguyễn Tuân quyết định ở lại  với CSVN không? Thử hỏi? Cái mồm ''đả đảo'' của người đàn bà đi biểu  tình trước tòa Tổng lãnh sự của CS Hà noi chắc chắn là có lý trí hơn  nhiều cái đầu trí thức ký tên trong bức Thư ngỏ gửi các nhà Lãnh đạo  CSVN ba tháng trước do anh LXK chủ bút. Lý trí là ''raison hay  jugemengt'', trí thức là intellect. Như A. Camus, P. Sartre... là trí  thức đã tán dương CS Nga sô những năm 20, 30, nhưng  rồi 25  năm sau phải trở lại lên án Chế độ CS không tiếc lời! Intellect mà  không jugement là thế và bao nhiêu trí thức VN không cần phải nêu tên ra  đây, vì không có danh dự gì cho người viết cả và nhiều đầu óc trí thức  cũng đã sám hối rồi, như một cha Nguyễn ngọc Lan, một cha Thanh Lãng và  ai ai nữa, thật là nhiều!
Võ  mồm? Trong 3 cuộc Cách mạng 1789 của Pháp, Tháng 10, 1917 của Nga và  gần đây của Libya. Võ mồm và cây viết đã đóng một vai trò hết sức quan  trọng, dù không nói được là quyết định như sau:
a.-  Cách mạng của Pháp xảy ra năm 1789, nghĩa là đúng 13 năm sau Cách mạng  của Mỹ (1776). Thương nhân, Thuyền nhân, Thủy thủ... người Pháp từ  Louisania, cựu thuộc địa Pháp qua lại với mẫu quốc Pháp đã nói đi nói  lại (phao tin) cho dân Pháp biết cái gì đang và đã xảy ra ở Mỹ đối với  chánh quyền Thuộc địa hoàng gia Anh. Họ đã gây ra trong giới thương gia  và thủy thủ, lao công bến tàu...ý thức 1) Chánh quyền Thuộc địa Anh  hoàng là bất công, là kỳ thị, là vô nhân đạo, là dã man... cần phải đánh  đổ. 2) Và người Mỹ đã đánh đổ được, nếu biết đứng lên, biết xuống  đường, biết đả đảo, biết tẩy chay.. những khí giới mà ai ai cũng có, có  thể xử dụng được và rất linh nghiệm, Cha cố (clergy) và Vua chúa  (noblesse) là hai gia cấp thống trị không phải là 2 lực lượng, 2 quyền  uy vô song, không đánh bại được, vì không phải là là Thánh là Thiên chúa  như xưa nay người ta tin....
Kế  đến là 11 ngàn lính của Bá tước de La Fayette của vua Louis XV và XVI  gửi qua giúp G. Washington đánh quân hoàng gia Anh, sau khi toàn thắng  đã lục tục trở về Pháp, không dùng súng nữa mà là dùng cái mồm và lần  nầy quần chúng Pháp là thợ thuyền và nông dân càng tin và xuống đường  cầm chà gạt, cầm lưởi hái... Cũng có một số vừa đánh  võ  mồm, vửa xuống đuờng mà còn gia nhập La Garde Révolutionnaire thượng cờ  Tam tài, kéo cờ hoa Huệ của triều đại Bourbons xuống đốt trước khi tấn  công ngục thất La Bastille ngày 14 tháng 7, 1789. Bạn đừng chê võ mồm và  hai chơn  nhé! (Có thể những người lính hạ cấp hồi cư từ  Mỹ về đã cứu La Fayette khỏi bị treo cổ hay chặt đầu như ông chú Louis  XVI của mình, vì đã  để cho lính của mình tự do đánh võ mồm hay nhập bọn Cách mạng xuống đường gậy ra đổ máu...)
b.-  Cách mạng tháng 10, 1917 ở Nga. Đã đành thợ thuyền ở Petersburg, ở  Moscowa, ở Urial.. cùng lính bại trận từ mặt trận phía Tây với Đức về,  nông dân cũng gia nhập và Thủy thủ Hoàng gia ở hạm đội biển Baltique  cùng đứng lên đình công bãi thị, xuống đường biểu tình... chống Chánh  phủ lâm thời của Nga hoàng, tức là chống chế độ , đã phát động một cuộc  Cách mạng đại qui mô Menshevik, để rồi bị Bolchevik của Lénine đào thải  và cướp chánh quyền, đưa cuộc Cách mạng CS Nga đến chỗ thành công hoàn  tòan như chúng ta đều biết. Nhưng chúng ta cũng không quên cái tác động  vô cùng lợi hại của cái Communist Manifesto của K. Marx mà Lénine phân  phát rộng rãi trong các giới bình dân Nga cũng như Đức từ nhiều năm  trước và đầu năm 1917 những bức thơ hay truyền đơn của Lénine từ Suisse  gủi về Petersburg, Moscowa... cho các tập đòan lao công, nông dân cả  trong giới sinh viên. Người ta nhúm lửa bằng Giấy có viết những dòng chữ  khó đọc và  bằng cái mồm thổi hơi Gió cho lửa bắt rồi bốc  cho mau cho mạnh, chớ có gì lạ đâu! Sự đóng góp (input) từ ngoài dù là  ''võ mồm'' thật là tối ư quan trọng! Tờ giấy và võ mồm đã nhúm một ngọn  lửa ghê gớm bập bùng bốc cháy lên tận trời xanh, thiêu hủy bao nhiêu là  lầu đài văn hóa bao nhiêu là sinh linh con nguời của nhân loại! Và cháy  lan từ Nga sang Đông Âu, sang Trung hoa, đến cả VN, xuống tận Nam dương!  Ai dám bảo đánh võ mồm là vô hại?
c.-  Cách mạng ở Libya cũng trong một tháng 10 gần 100 năm sau cách mạng CS ở  Nga và rất gần đây. Đã đành chế độ người lính cai trị Kadhafi có chính  nghĩa ít ra là lúc đầu và chính danh kéo dài cả 42 năm, được hơn 100  nước nhìn nhận. Đã đành các nước trong NATO, dẫn đầu là Pháp Anh và Mỹ  đã can thiệp bằng tàu bay tàu bò và giúp dân Libya đánh đổ một chế độ,  dưới chiêu bài là giải phóng một dân tộc đang bị áp bức quá lâu đến cả  tội ác đến nhân loại phải đưa ra tòa án Quốc tế xét xử v.v và v. v...  Nhưng có thể vì quyền lợi là đúng hơn! Nhưng trước khi quân đội Libya  nhảy ra đi dưới đất và NATO bay trên trời với súng đạn tàu bay tàu bò  đánh giặc tiêu diệt thật và đi đến chỗ dứt điểm là cái chết của Kadhafi,  thì đã có sự đóng góp (input) bằng võ mồm của những nhà báo Mỹ, Anh và  Pháp điểm mặt tố cáo cha con Kadhafi đủ thứ tội, có cả bà ngoại trưởng  Hillary đánh võ mồm tiếp nữa! Tóm tắt cái miệng và cây viết từ ngoài  đánh võ vào trong không phải là không lợi hại vô cùng!
Nhìn  lại 3 cuộc Cách mạng nói trên, tất nhiên người chống Cộng ở hải ngoại  cũng rút ra được cái gương để đánh Giặc CS với những khí giới gì mình  còn có và biết xử dụng. Khí giới rẻ tiền và lợi hại nhứt là tuyên  truyền, mà cái mồm và cây viết là hai dung cụ dễ xử dụng nhứt. Cái khó  còn lại làm sao bà con ruột thịt ờ nhà nghe được đọc được và đứng lên la  lên ''đả đảo'' CSVN và rầm rộ xuống đường càng đông càng tốt và gây ra  đổ máu cho kỳ được! Lưu ý: nguời dân trong nước đi biểu tình cả trăm  ngàn, cả triệu... đi đả đảo CSVN thì vẫn là ôn hoà, cái miệng hai chơn  không phải bằng sắt, không gây đổ máu. Bạo động là do công an bạo động,  chớ không phài là do người dân đi biểu tình....(1)
 (1)  CS đã dùng cái mồm của các chị buôn gánh bán bưng ở chợ Bến thành phao  tin '' hệ thống xe Bus Sài gòn /Chợ Lớn'' là của bà Ngô Đình Nhu, ở Bạc  liêu/ Cà mau truyền  miệng nhau: bà Ngô đình Nhu độc quyền  làm than cũi Đước.. Tai hại vô cùng: dân miền Tây chán ghét chế độ TT  Ngô đình Diệm vì những cái mồm hạ cấp đó! CSVN biết dùng cái mồm tại sao  chúng ta lại không, đang khi có những cái mồm biết hai ba thứ tiếng  ngoại quốc nữa?
Chỉ  có thế thôi! Và kỳ quyết, có nghĩa là trong giai đọan có thua vì CSVN  có tiền và có người quá nhiều, nhưng nếu nó có chính danh (chưa chắc),  nhưng chúng ta có chính nghĩa, đang khi chúng nó hoàn toàn không là  không!
Lưu ý: Bao  lâu mà người Hải ngoại còn liên lạc được với nguời Trong nước thì CCCC  của chúng ta còn có cơ tải (input) về VN những nhiên liệu ấy chất và  tinh thần Cách mạng có thể thiêu hủy cả một chế độ phản dân phản nước!
3
Vấn đề
Có  một vấn đề vừa chánh trị vừa lương tri tối ư quan trọng là chủ trương  CCCC v/s Chánh sách ngoại giao Mỹ/Việt. Hiện giờ chúng ta là những nguời  chống cộng không đội trời chung với CSVN cũng lại là công dân nước Mỹ,  có trách nhiệm có bổn phận với nước Mỹ mà chúng ta nhận làm quê hương  thứ hai của chúng ta. Cho nên đang khi chúng ta xem CSVN cũng là chánh -  chánh có nghĩa là lớn nhứt cao nhứt - quyền của nước VN là kẻ thù cần  phải tiêu diệt bằng mọi cách cho kỳ được, tức nhiên là chuyện trường kỳ,  dài hạn, không thế là chuyện ngày một ngày hai vì đây là một trận chiến  ý thức hệ chưa kết thúc - trận chiến quân sự thì xong rồi, phe Quốc gia  thua CSVN thắng - thì chánh quyền Mỹ hiện giờ lại bắt tay, hôn hít, trợ  giúp, tức là củng cố CSVN. Như thế là giữa hai bên, CCCC và chánh quyền  Mỹ hiện giờ có chủ trương hay chánh sách hoàn toàn trái ngược nhau! Vậy  thì làm sao giải quyết sự mâu thuẩn nầy trong tư duy và trong hành  động?
Để tìm ra câu  trả lời thì nên nhận định như sau về đường lối ngoại giao của Mỷ cũng  là của nước ta với chánh quyền của quê hương của ta. Chánh sách ngoại  giao của Mỹ với VN cũng như với Nam hàn, Nhựt bổn cần phải được quan  niệm về hai hai phương diện chánh là quyền lợi và ý thức hệ. Quyền lợi ở  đây thuờng khi nếu không nói là luôn luôn cũng là quyền lực hay đúng  hơn hai cái phải đi đôi với nhau, nượng tựa nhau, củng cồ nhau như với  Nam Hàn chẳng hạn và ý thức hệ không cần phải cùng một văn hóa, vì nhiều  khi khác văn hóa mà cùng một ý thức hệ như với Nhựt. Cho nên trong  trường hợp vì quyền lợi mà không cùng một ý thức hệ thì chánh sách ngoại  giao của Mỹ chỉ là chánh sách giai đoạn, kinh nghiệm là Đệ nhị Thế  chiến: Hợp tác với CS Nga để hạ Đức quốc xã, xong rồi trở lại xây dựng  và hợp tác với Đức để hạ được Nga CS. 
Cũng vậy, Chánh sách ngoại giao của Mỹ với CSVN chỉ là giai đoan vi quyền lợi cũng là vì quyền lực. Không cùng một  ý  thức hệ thì không bao giờ ở với nhau lâu ngày được, ''đồng sàng dị  mộng'' là thế. Cho nên ngắn hạn hay trong giai đoạn, CCCC với Chánh  quyền USA của mình  không cùng một đường lối một chủ trương  nếu không nói là mâu thuẫn nhau, như trường hợp tranh chấp ở biển Đông  hiện giờ trước sự bành trướng hung hãn của một thế lực đế quốc TC không  cùng một ý thức hệ.
Hai  đường lối đối chọi nhau - giữa CCCC và Ngoại giao Mỹ/Việt- tất nhiên va  chạm nhau cách nầy hay cách nọ và cũng tất nhiên không thể bằng bạo lực  được mà bằng phương tiện ôn hòa trong giới hạn quyền lợi và trách nhiệm  công dân mình cho phép: viết lách, biểu tình, đả đảo... và nhứt là kỳ  bầu cử tới sẽ cho họ Chánh phủ nầy xuống đài, để rồi cũng có một chánh  phủ USA cùng quan điểm hay ý thức hệ mà còn cùng chung một quyền lợi  nữa! 
Xác nhận lại:  Quyền lợi và quyền lực mà không có ý thức hệ cùng đi kèm, thì luôn luôn  là giai đoạn nếu không nói là tạm bợ. Quyền lợi có ý thức hệ đi kèm là  dài hạn nếu không nói là vĩnh cửu, như Mỹ với Nam hàn, hay Nhựt bổn dù  văn hóa có khác nhau. Ý thức hệ nói ở đây là ý thức hệ nhân bản, dân chủ  tự do...hoàn toàn trái ngược với ý thức hệ của CSVN như đen với trắng  hay lửa với nước.
 4
Điều kiện
Điều  kiện tiên quyết để CCCC có cơ thành công là Đoàn kết. Ai ai cũng nói  được và nói luôn luôn, nhưng chưa làm được hay phải nói là không làm  được? Tuy nhiên cứ cố gắng, hy vọng có ngày cũng phải được, không được  nhiều thì được ít, tất nhiền là không bào giờ được hoàn toàn. Điều nên  lưu ý đầu tiên là cảnh giác: CSVN làm đủ cách, dùng mọi phương tiện để  chia rẽ Công đồng, phá hoại CCCC, và họ có rất nhiều tiền và rất nhiều  cán bộ tôi luyện đầy đủ thủ đoạn và kỹ thuật chuyên môn. Một chân lý rất  bất hạnh là thường khi nếu không nói là luôn luôn thằng lưu manh hay  bất lương thắng người hiền người thiện! Nhưng đây cũng chỉ là giai đoạn  thôi!
Tuy cùng một  chính nghĩa, một ý thức hệ như là một hệ số chúng, cùng một lịch sử Chạy  Giặc CS, cùng một lý tưởng, cùng một chủ trương...nhưng vẫn chia rẻ vì  vẫn khác nhau về đường lối CC, khác nhau về nhân sinh quan và nhứt là  khác nhau về tin ngưởng... Có những cái khác nhau cổ truyền, có những  cái khác nhau về tinh thần, khác nhau về quyền lợi không nhân nhượng  nhau... Nhưng cứ cố gắng, trong cố gắng nầy phải có chút nhường nhịn và  hi sinh.
Đối với kẻ thù của dân tộc cũng là của chúng ta, thì tôi cố chấp chủ trương: No Forgive & No Forget!
No  Forgive! Làm sao Forgive được khi không có một lời Sám hối về những tội  ác tày trời đã xảy ra trong dĩ vãng và nhứt là còn kỳ quyết tiếp tục  tội ác trong hiện tại! Và một cách tế nhị, thâm độc hơn, nặng nề hơn...  làm tan nát đến ung thúi hiện tại mà còn làm hư hại cả tương lai! No  forgive thi No Forget là lẽ tát nhiên! Cho nên phải lên án thầy chùa đem  Từ bi và cha cố đem Bác ái ra rao giảng nguợc lại, theo tôi đó là ru  ngủ nhân dân đồng bào của mình, cũng là khuyến khích CSVN, nếu không nói  là tay sai hay bị mua chuộc. 
Đối  với CSVN chỉ có Công lý là phải nói phải đòi hỏi, kỳ dư Bác ái hay Từ  bi mà không có Công lý thì chỉ là gian dối giả hình giả đạo lươn lẹo...  cần phải vứt đi! Xin cha cố và các thầy lưu ý cho điều đó vì luật Chúa  và luật nhà Phật có nói rõ : Không Công lý, không công bằng là có tội,  không Bác ái không Từ bi chưa phải là tội. Tôi học và tôi hiểu luật tôn  giáo là vậy không thế khác hơn được! Nhân loại từ tiền sử qua bộ lạc đến  phong kiến và tư bản...  đều cần Công lý hơn là Từ bi hơn  là Bác ái. Không có Công lý không có Hòa bình. Không có phát triển,  không có an cư lạc nghiệp. CSVN là Giặc, là kẻ cướp, cuớp cả mạng sống,  cướp cả linh hồn của dân tộc , làm ung thúi hiện tại, cầm cố, nếu không  nói là hủy hoại cả tương lai của dân tộc.
Nếu  nói về một ít tội ác của CSVN trong 50 năm qua, mà đã là không có sách  nào kể đủ, không thước nào, cân nào đo lường nổi... chúng tôi yêu cầu  các thầy ra biển Đông, thay vì cầu siêu, trong những đêm sấm sét bão  bùng ... nên gọi hồn của hơn ba trăm ngàn bộ xương con người VN đang con  vật vờ dưới đáy nước, cả mấy ngàn bộ xương còn trăn trở trên đèo heo  hút gió ngoài tận Bắc đâu đó không xa mấy các tù Cải tạo hoặc những  5,000 mồ yên mả đẹp của tết Mậu thân 1968 ở Huế và xin hỏi xem các vong  linh đó đã và đang đòi gì, Công lý hay từ bi ? 
Các  cha cố cũng thế, khi các cha cố cầu hồn cho người đã chết oan uổng  trong đó có cả triệu linh hồn nạn nhân của CSVN nên hỏi xem họ đòi hòi  gì với bà con ruột thịt của họ còn sống trên gian trần nầy: Công lý hay  Bác ái? Và hơn nữa có một vong linh nào nhờ các cha các thầy thay mặt họ  để rao giảng ''quên hận thù'' với CSVN hay là tất cả đều van xin: ''nếu  có Tha thứ thì ít ra là đừng bao giờ Quên lảng'', vì tội ác của CSVN là  những tội ác với cộng đồng của họ hơn là với cá nhân hay một số cá  nhân, vì con số quá lớn quá dã man phải tính hằng ngàn hằng vạn hằng  triệu!
Để chứng  minh Công lý trên Bác ái trên Từ bi: Không có một nước nào trên thế giới  Từ bi Bác ái bằng Mỹ, Từ bi Bác ái của Mỹ phải tính bằng vạn bằng triệu  từ 100 năm nay, thế mà trên thế giới hiện giờ có biết bao nhiều người  bao nhiêu nước nghèo đói lại ghét Mỹ. Tại sao? Chỉ vì Mỹ bất công một  đôi khi, một đôi nơi thôi. Như thế tức là 1 Công lý nặng bằng trăm bằng  ngàn Từ bi Bác ái! Công lý là tuyệt đối Từ bi Bác ái chỉ là Tương đối!
Ở  đây chúng tôi cũng xin xác nhận là chúng tôi có bổn phận là phải trả  thù cho bà con ruột thịt của chúng tôi không có nghĩa là ''dent pour  dent, oeil pour oeil'' (răng bằng răng, mắt bằng mắt) như người Do Thái  và Hồi giáo, mà là vì cùng một dân tộc với nhau, chúng tôi chỉ đòi hỏi  một sự sám hối, một sự từ bỏ dứt khoát. Nhưng biết rằng CSVN không bao  giờ làm hay muốn làm hai điều đó, cho nên chỉ còn có mỗi một cách là  phải tiêu diệt CSVN để báo thù cho dân tộc cho lịch sử! Như thế ''không  quên hận thù'' là điều kiện tâm linh tiên quyết để đánh giặc CS. Điều  kiện để chiến thắng là Đoàn kết.`
Trong Cộng đồng CC chúng ta, trong gia đình Chạy giặc CS chúng ta, muốn đoàn kết cho được thì phải  Forgive  và Forget. Được cả hai thì tốt, không được cả hai thi ít ra phải  Forgive, một việc chúng ta có thể làm được. Không phải dễ dàng, vì tuy  cùng một mẫu số chung là Tị nạn CS, một lịch sử chung là Chạy giặc CS  nhưng còn có thành kiến đối chọi nhau, nhân sinh quan khác nhau, nhứt là  đạo giáo khác nhau, nhưng thiết nghĩ có thế làm được, vì trước một lực  lượng thù địch ''không đội chung trời'' và ''một mất một còn'' nếu không  đoàn kết thì là chết, cá nhân thì vẹn toàn ở Hải ngoại, chết là chết  cho bà còn ruột thịt ở lại nhà, chết là chết cho văn hóa, cho cả sinh  mạng của dân tộc, chết là chết cho đất nước, khi không còn mang tên VN  hiển hách và tốt đẹp nữa!
Đến  đây thì cha thầy nên và phải thuyết pháp hay gieo rải từ bi/ bác ái và  cha thầy sẽ thu hoạch nhiều huê lợi hơn vì sẵn có một môi trường một  đồng ruộng đầy đủ Urea, Calcium và Phosphate (tình tự Dân tộc, tình tự  Gia đình và Tin ngưỡng).
Kết  luận: đối với CSVN thì luôn luôn phải đòi Công lý cho kỳ được. Biết  rằng không bao giò đòi được thì phải tìm mọi cách để thanh toán, chỉ có  vậy thôi!
Delenda Est! Carthago!
Trung cộng hay Việt cộng?
Trong  3 tháng vừa qua, từ ngày 36-1 trí thức gửi bức thơ Ngỏ do anh LXK chủ  bút, sau nhiều lần ''lời qua tiếng lại''', gần như đương nhiên một vấn  đề nổi bật lên chôn vùi cái vụ thơ Ngỏ, để bắt đầu một cuộc tranh luận  mới trăm lần quan trọng hơn, cứ kể như là giữa anh em cùng một chiến  tuyến, bắt buộc tôi phải chen vào vì trách nhiệm hơn là vì tiếng hão. Vì  thế mà hôm nay tôi xin góp một vài ý kiến một vài nhận xét về vấn đề  nói trên là vấn đề ưu tiên, cái nào phải lo trước cái nào đề tính sau,  Trung cộng hay Việt cộng? 
Lập  trường của tôi, nó chỉ lặp đi lặp lại với mấy chữ ''Delenda Est  Carthago'' và cái gương bà Triệu thị Trinh chém đầu chị dâu tế cờ trước  khi xuất quân đi đánh quân Đông Ngô.
1.- Trước công nguyên 200 năm,  đang  lúc Đế quốc La-mã thịnh hành thì ở Bắc Phi, Carthago (Tunis hiện giờ)  nổi lên như là một lực lượng hải quân muốn tranh hùng một mất một còn  với La-mã và nhiều năm qua La-mã phải khốn đốn trong Đia trung hải với  Carthago. Cũng là lúc trong thượng viện La-mã xuất hiện một nghị sĩ có  tên là Cato (234-149 bc). Ông chỉ là một nghị sĩ tầm thừơng, nhưng ông  được tiếng là mỗi lần đi vào hội nghị để thảo luận và quyết định đánh  Đông đánh Tây đánh Bắc... xa vời, để cho Consul thi hành, nghị sĩ Cato  cứ la lên mấy tiếng Delenda Est Carthago! Có nghĩa là phải tiêu diệt  Carthago, vì nó ở gần bên nách mình đây. Và sau cùng thượng viện La-mã  phải chỉ định ông làm Consul đem quân tiêu diệt Carthago và ông đã tiêu  diệt Carthago. Nhờ đó mà Đế quốc La-mã bành trướng và được củng cố liên  tục cả 2 ba trăm năm trên cả vùng Địa trung hải.
2.-  Dưới thời Tam quôc VN thuộc Đông Ngô, bà Triệu thị Trinh và anh là  Triệu quốc Đạt, người Thanh hóa mưu đồ nổi lên đánh đuổi quân Ngô, tuyển  mộ nghĩa quân và đêm đêm luyện quân trên núi. Chị dâu theo dõi chồng,  biết mưu đồ của anh em họ Triệu và lén đi tố cáo với quân Đông Ngô, đổi  lấy một số vòng vàng đựng cả rương! Đến một lúc bà Trinh, đúng hơn là  một cô gái mới 19 tuổi chưa chịu lấy chồng, biết mưu đồ anh em mình bị  bại lộ, vì bị nội tuyến, bị Việt gian tố cáo, cần phải ra tay trước. 
Lúc  đó nghĩa quân chưa đủ túc số để tranh hùng với quân Ngô, Bà nghĩ đến  con số năm mười ngàn. Nhưng dù chỉ được vào khoản một tiểu đoàn lá chưa  tới một ngàn, bà quyết định phải xuất quân ngay, trước khi quân Ngô từ  trị sở Mê linh kéo đại quân đến. Trước khi xuất quân bà Triệu vào phòng  chị dâu kéo đầu ra chém để tế cờ, trước mặt ngơ ngác của ba quân. Xong  rồi bà vào phòng chị dâu lôi ra 1 ruơng vòng vàng của quân Ngô dùng để  mua chuôc người đàn bà Việt gian phản bội dân tộc, phản bội gia đình.
Nhờ  lấy ít đánh nhiều, với yếu tố bất thần Bà hạ được đại đồn Huyện lỵ của  quân Ngô. Rất tiếc là quá hao binh nhứt là tổn tướng, người anh của Bà  bị từ thương. Bà thắng trận nhỏ, nhưng lại thua trận lớn, vì bà không đủ  thì giờ để chiêu mộ được năm mười ngàn nghĩa quân. Nếu không có Việt  gian thì khi quân binh đủ mạnh Bà sẽ thắng quân Ngô không khó khăn gì  hết. Khi quân Ngô kéo đại quân đến, Bà kéo quân phục kích và xáp trận,  lấy 1 đánh với 10, nhưng vì lực lượng quá chênh lêch, nghĩa quân hi sinh  gần hết, một người một voi bà mở đường máu thoát về núi và biệt tăm  tích từ đó, Truyền thuyết nói Bà tự kết kiểu đời mình. Nơi Bà tự sát, có  nổi lên một gò mối khổng lồ như một cái đồi, kề bên người sau còn tìm  gặp một bộ xương voi một ngà. Đồi mối Núi Voi ở Thanh hóa hiện còn đó.
3.-  Hai bài học của lich sử để lại: Giặc bên nách hay trong nhà phải lo  thanh toán trước khi đi đánh ngoại xâm mới trông thắng trận, bằng không  thì chỉ phải chấp nhận số phận mất nước nhà tan của một Thục An Dương  vương, vì ngu muội không nghe một tể tướng Cao Lổ cứ nuôi ong Trọng Thủy  trong tay áo, để rồi phải tử tiết sau khi chém đầu con gái một Mỵ châu  cùa mình, còn bị Thần Rùa ở biển Đông nổi lên chửi cho một mẻ nên thân!  Âu cũng là một bài học lịch sử thứ 3, chúng ta nên học cho làu và xử sự  trong trường hợp hiện đại quá ư cấp bách và quyết liệt, vì Viêt gian hay  nội tuyến không phải là chỉ là Carthago hay Trọng Thủy/ Mỵ châu mà lại  chính là tập đoàn lãnh đạo quốc gia. Chính đó mới là vấn đề, cần phải  tranh luận, kỳ dư chỉ là chuyện ''ngồi lê đôi mách'' để đánh lạc hướng  chuyện quan trọng sống còn của một dân tộc!
Kết luận: 
Chuyện Hán tộc xâm lăng các nước láng giềng là chuyện có từ ngàn năm trước và ngàn năm sau, với  nhà  Hán, nhà Đường, nhà Tống, nhà Nguyên, nhà Minh, nhà Thanh và nhà CS đều  cùng một legacy (một truyền thống) xăm lăng. Tuy nhiên đối với VN, Đông  Hán thế kỷ I CN với hai bà Trưng, nhà Liêu với Ngô Quyền thế kỷ thứ 10  hay nhà Tống với Đinh tiên Hoàng thế kỷ thứ 11 hay nhà Nguyên với các  vua nhà Trần thế kỷ thứ 13 hay nhà Thanh với nhà Lê....thì luôn luôn VN  mình chống ngoại xâm trong một hoàn cảnh phong kiến cô lập. 
Đang  khi đó thì qua thế kỷ thứ 21 nầy thì thế giới đã đến giai đọan hoàn cầu  hóa vừa kinh tế/thương mại vừa chánh trị. Cho nên chuyện Trung cộng  công khai và ồ ạt tàu bò tàu bay đi xâm lăng VN là chuyện không thể xảy  ra được mà Trung cộng cũng không dại gì mà dùng quân sự... vì phản ứng  của các nứơc sẽ quyết liệt vô cùng ( cũng vì quyền lợi và quyền lực hơn  là vì bác ái) sẽ làm cho ché độ CS Trung cộng phá sản ngay. Vì biết vậy  nên TC đã thay đổi kế sách xăm lăng từ lâu nay. Kế sách xăm lăng của TC  là TIỀN thay vì tàu bò tàu bay biển người.., là kinh tế là thương mại...  là văn hóa.. .là gieo giống Hán. 
Tiền  thì dùng Đầu tư kiến thìết và MUA chuộc, Kinh tế /thương mại để chi  phối thị trường địa phương, Văn hóa và gieo giống để phá mất lần lần bản  sắc Dân tộc... phá tan sức đề kháng. Kế sách ''tầm ăn lên nầy'' không  thể thành tựu được nếu không có sự cộng tác tích cực của tập đoàn lãnh  đạo hay chế độ địa phương vừa cùng một ý thức hệ vừa tham nhũng và con  người địa phương. Chế độ thì có cùng một ý thức hệ chi phối + với Tiền  mua chuộc. Con người thì có Tiền, có Trợ cấp (giá rẻ mạt) có cả mua  chuộc!
Cho nên muốn  giữ nước chỉ còn có cách là phải tiêu diệt Chế độ CSVN là Cộng tác viên  là Tay sai của TC, đó là ưu tiên # 1. Kỳ dư là thứ nếu không nói là Tào  lao như bức thơ Ngỏ do anh LXK chủ biên.
Chào Delenda Est Carthago!
Huỳnh Văn Lang
Westminster 11-11-11
No comments:
Post a Comment