Monday, November 7, 2011

Phố đèn đỏ ở Hà Lan

http://farm7.static.flickr.com/6001/5982403049_f058b78742.jpgĐến Hà Lan, một trong những địa danh mà nhiều du khách muốn tìm hiểu và khám phá đó là các khu phố đèn đỏ. Điều đó xem ra cũng đúng, bởi theo cảm nhận của riêng tôi thì có lẽ Hà Lan là quốc gia đầu tiên và từ rất lâu rồi đã cho phép việc thiết lập các khu phố đèn đỏ để hợp thức hóa nghề mại dâm...
Theo đó, Chính phủ Hà Lan đảm bảo cho tất cả gái mại dâm được tiếp cận với các dịch vụ y tế và làm việc trong khuôn khổ và hành lang pháp lý; biến các khu phố đèn đỏ trở thành nơi hành nghề được coi là an toàn và hợp pháp. Đây cũng là lý do mà phần lớn khách du lịch khi đến Hà Lan thường không bỏ qua khu "phố đèn đỏ". Nhiều người còn đưa ra nhận xét, đó là một địa danh mà sự sầm uất không thua kém bất kỳ khu phố đi bộ nào khác ở trung tâm thành phố Amsterdam.
http://www.isbreading.org/wp-content/uploads/2008/11/red.jpg

Bắt đầu từ thế kỷ XVI…
Nằm ở phía Tây Bắc của châu âu, nơi có đường biên giới với các quốc gia: Vương quốc Bỉ, Cộng hòa Liên bang Đức và nhìn ra biển Bắc, Hà Lan là đất nước nằm thấp nhất so với mực nước biển. Thế nhưng từ nhiều năm nay, người Hà Lan luôn tự hào về đất nước tươi đẹp của mình. Đó là quê hương của những con đê biển kỳ vĩ được tạo dựng bởi bàn tay lao động của con người qua bao thế hệ, quê hương của những chiếc cối xay gió và những cánh đồng hoa tulíp.
Người Hà Lan vẫn nói rằng, chính những chiếc cối xay gió đã tạo nên đất nước họ. Với những người dân nơi đây, cối xay gió mãi mãi trở thành niềm tự hào và sự kiêu hãnh không gì đánh đổi được. Hà Lan cũng là một quốc gia đầu tiên trên thế giới công nhận mại dâm như một nghề hợp pháp. Khu phố mại dâm hay còn gọi là khu phố đèn đỏ ở thành phố Amsterdam và nhiều đô thị khác ở đất nước này, còn là điểm đến của hầu hết các tour du lịch tới từ các quốc gia trên thế giới. Đó cũng là một quốc gia đi tiên phong trong việc công nhận kết hôn dành cho những người đồng tính.
Không phải những thập niên gần đây, du khách trên thế giới mới biết đến các khu phố đèn đỏ ở Vương quốc Hà Lan, mà theo những tài liệu mà chúng tôi có thì ngành công nghiệp kinh doanh thân xác này đã bắt đầu từ những năm đầu thế kỷ XVI. Khi đó Hà Lan đã là một quốc gia hải quân hùng mạnh, một thương cảng lớn của thế giới. Với ưu thế về địa lý ấy đã biến nơi đây thành địa điểm giao lưu của giới thương gia từ nhiều quốc gia ở các châu lục. Nhu cầu "xả hơi" và có "chốn vui vẻ" của các thủy thủ sau những tháng ngày lênh đênh trên biển cả đã xuất hiện.
Từ chỗ gái mại dâm hành nghề chỉ là những hiện tượng mang tính tự phát ở một vài nơi trong khuôn viên thành phố, và các khu vực nằm ven các bến cảng dần dần trở thành một trào lưu khá phổ biến ở thành phố Amsterdam. Cứ thế các nhà thổ ở đô thị này lần lượt mọc lên và mặc nhiên hình thành một nghề mới trong xã hội Hà Lan. Đó là nghề kinh doanh mại dâm. Công bằng mà nói, thời gian đầu Chính phủ Vương quốc này cũng tỏ ra lúng túng và bị động trong việc đối phó cũng như xử lý đối với hiện tượng này. Nhưng rồi cũng như ở nhiều quốc gia trên thế giới, việc cấm đoán, truy bắt và xử lý các hành vi môi giới, chứa chấp gái mại dâm cũng chỉ là việc làm "bắt cóc bỏ đĩa".
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhgejDpUsNxC98huzzV3NAhulzYoZjSk164TE8lHHcllCdUr7oojkRrh7j6zltIzW00D1NtDTmfSftyFvNVscUFgYOjahqz0JTufi9Ne4le8XtK1L42xFNzfFZEm1J554fqvJNDSpTZ/s1600/red_light_districts_of_brussels_and_amsterdam_03.jpgTheo thời gian, công nghiệp tình dục vẫn lây lan ở rất nhiều khu vực của đất nước Hà Lan. Nhiều cuộc tranh luận diễn ra xung quanh phạm trù đạo đức kinh doanh trên thân xác phụ nữ. Cuối cùng người ta đã buộc phải tìm đến một lời giải là hợp thức hóa nghề mại dâm. Theo đó chính phủ cho phép những ông chủ đầu tư tiền bạc xây dựng các khu phố đèn đỏ, nơi dành riêng cho các gái mại dâm hành nghề hợp pháp. Tại các phố đèn đỏ này, du khách sẽ được công khai xem hàng.
Công bằng mà nói, không phải ai trong số khách đến đây cũng là khách làng chơi. Có người đến chỉ nhằm thỏa mãn sự tò mò, có người đến chỉ mang tính thăm thú, tìm hiểu về việc quản lý và cảnh quan khu phố đèn đỏ. Còn các cô gái đến từ nhiều quốc gia khác nhau đều phải có nghĩa vụ đăng ký hành nghề, được cấp chứng chỉ, đeo số, kiểm tra về y tế. Mặc dù hoạt động trong môi trường được coi là hợp pháp và công khai, nhưng các khu phố đèn đỏ ở Hà Lan vẫn nằm trong sự giám sát của lực lượng cảnh sát với mục đích để các hoạt động mại dâm đúng luật cũng như các quy định của khu đèn đỏ.
Hoạt động mại dâm ở khu vực phố đèn đỏ, các cô gái được bố trí vào trong một tủ kính, hay nói chính xác hơn là mỗi cô được phân một phòng nhỏ với diện tích rộng chừng 3 mét vuông, mặt ngoài tiếp giáp với hè đường phố được dựng lên một cửa kính. Hằng ngày khi màn đêm buông xuống, cô nào ngồi vào phòng cô ấy. Dưới ánh sáng màu mờ ảo, các cô ăn vận bộ trang phục gợi cảm, nụ cười lẳng lơ, ánh mắt đưa đẩy và một thân hình uốn éo bốc lửa… tươi cười mỗi khi có khách đến coi "hàng". Khác với gái mại dâm đứng đường, gái mại dâm ở khu đèn đỏ xem ra có thái độ khá thiện chí, bởi nếu như khách đến coi hàng nhưng không chọn được "hàng ưng ý" thì các cô vẫn vui vẻ và cởi mở với họ.
Một trong những khu phố đèn đỏ hoạt động sôi động nhất, đồng thời cũng là điểm đến của nhiều du khách mỗi lần có dịp đặt chân đến đất nước Hà Lan; đó là khu phố đèn đỏ Redlight thuộc thành phố Amsterdam.

Khu phố đèn đỏ ở Amsterdam.
Từ rất lâu rồi, Hà Lan đã nổi tiếng với khu phố này bởi nó nằm cạnh con kênh soi bóng những ngôi nhà cổ kính được xây dựng từ thế kỷ XIV. Nơi đây ngoài những hoạt động mua vui trong các nhà kính thuộc khu đèn đỏ, du khách còn có thể đi thăm thành phố này bằng những con thuyền trôi theo dòng kênh quyến rũ. Ở các chuyến đi ấy, người ta vừa có thể uống bia, vừa ca hát. Nếu như du khách đến đây chỉ với mục đích tham quan mà không có ý định trải nghiệm các thú vui cùng các cô gái "bán hoa" thì họ cũng dễ dàng cởi mở và trò chuyện vui vẻ với người dân nơi đây. Đó chính là nguyên nhân khiến thành phố Amsterdam hiền hòa và cổ kính trở thành một thương hiệu du lịch nổi tiếng thế giới.
Điều quan trọng như một Việt kiều - người mà đã có gần nửa thế kỷ sống ở Hà Lan cho biết: Việc công khai và hợp thức hóa nghề mại dâm ở đất nước này không chỉ đáp ứng nhu cầu giải trí cho các quý ông và du khách đến tham quan, mà quan trọng hơn là đẩy xa các tệ nạn mại dâm, đứng đường cũng như các vụ hiếp dâm, cưỡng bức phụ nữ và trẻ em.
Ông Việt kiều xin được giấu tên khi tiếp xúc với chúng tôi còn phân giải rằng: Cuộc đời ông đã đi khá nhiều nước ở các châu lục và đã nhiều lần về thăm quê ở Việt Nam. ông cũng đã từng được chứng kiến những thảm cảnh bị số cò mồi, dẫn dắt mại dâm, cảnh mời chào, lừa lọc chiếm đoạt tài sản của số gái mại dâm và bọn môi giới. Thậm chí có người bạn của ông còn mắc bệnh do quan hệ với gái mại dâm đứng đường.
Ông nói: "Ở đây, ngoài khu phố đèn đỏ, dọc các tuyến phố đều rất thanh bình, không hề thấy bóng dáng một cô gái mại dâm đứng núp bên các gốc cây như một vài nơi ở ta".
Vẫn theo ông Việt kiều nọ thì ở Hà Lan, ngoài thành phố Amsterdam với khu đèn đỏ Redlight nổi tiếng thế giới, hầu hết các đô thị khác ở đất nước này đều có các khu đèn đỏ dành cho gái mại dâm hoạt động công khai. Nơi nhiều thì có vài khu, đô thị nhỏ thì chí ít cũng có 1 khu. Tất cả gái mại dâm hoạt động tại các khu đèn đỏ đều phải theo đúng quy định của pháp luật, song điều quan trọng là Chính phủ Hà Lan đảm bảo cho tất cả các gái mại dâm đều được tiếp cận với các dịch vụ y tế và hoạt động trong hành lang pháp lý an toàn. Tuy nhiên, để ngành công nghiệp tình dục lâu đời này hoạt động theo trật tự, chính quyền nước này còn áp dụng phương pháp quản lý chặt chẽ gái mại dâm.
Mặc dù được hoạt động trong môi trường được coi là an toàn, song nhiều cô gái vẫn chủ động tự thuê cho mình một vệ sĩ để đề phòng gặp sự cố. Chưa hết, hoạt động hợp pháp của gái mại dâm còn được trung tâm thông tin mại dâm giúp đỡ. Việc chụp ảnh các cô gái mại dâm ngồi trong các ô cửa kính được xem là điều cấm kỵ đối với du khách. Du khách đến thăm khu phố đèn đỏ luôn được cảnh báo nên cảnh giác với bọn đạo chích luôn rình rập ở đây.
Cũng như ở một số quốc gia, tại các khu phố đèn đỏ ở Hà Lan, ngoài số mại dâm là người địa phương còn có nhiều gái mại dâm đến từ nhiều quốc gia khác, song nhiều nhất vẫn là các cô gái đến từ các quốc gia Đông âu. Mỗi cô gái mại dâm đều có một thân phận, một cảnh đời khác nhau, song mục đích duy nhất của họ là kiếm tiền từ chính thân xác họ.
Gái mại dâm ở phố đèn đỏ bị đánh thuế
Cũng như những ngành nghề kinh doanh hợp pháp khác, ở Hà Lan nghề kinh doanh tình dục tại các khu phố đèn đỏ bị điều tiết bởi luật thuế. "Từ lâu chúng tôi đã thực hiện việc này, theo đó các ông chủ của các ô cửa sổ và các quý cô ở trong đó phải có nghĩa vụ nộp thuế" - một phát ngôn viên của cơ quan thuế vụ Hà Lan nói.
Đã hoạt động kinh doanh là phải nộp thuế, đó là lẽ tự nhiên. Dường như các ông chủ các khu đèn đỏ và gái mại dâm đang hoạt động tại đây đều hiểu rõ việc này. Họ vui vẻ chấp hành. Tuy nhiên, nhiều gái mại dâm vẫn tỏ ra hoài nghi xung quanh việc thu thuế, bởi theo họ, các nhân viên thuế vụ không dễ gì thống kê chính xác mỗi cô tiếp bao nhiêu khách trong một ngày và nhận được bao nhiêu tiền từ khách làng chơi, nhất là khi "tiền trao, cháo múc", tất cả số tiền khách trả đều không cần xé hóa đơn. Dù điều gì xảy ra đi nữa thì ước tính trong một năm ngành kinh doanh tình dục đã đem về cho đất nước Hà Lan một khoản tiền ước đạt gần 900 triệu USD.
Theo luật mới, các cô gái mại dâm hoạt động ở khu phố đèn đỏ ở Hà Lan sẽ phải nộp thuế 19% từ số tiền kiếm được sau mỗi lần mua vui cho khách. Thông thường các vị khách làng chơi phải bỏ ra 60 euro để mua vui trong khoảng thời gian từ 20 - 30 phút. Vẫn theo luật thuế mới được áp dụng tại các khu đèn đỏ thì những cô gái mại dâm có thu nhập dưới 25.000 USD/năm sẽ phải chịu mức thuế 33%. Còn nếu cô nào thu nhập trên 70.000 USD sẽ phải nộp 52%.
Quy định là thế, nhưng xung quanh các hoạt động ở các khu phố đèn đỏ ở Hà Lan vẫn bộc lộ nhiều vấn đề khiến dư luận bức xúc. Báo chí cũng như dư luận ở nước này liên tục đề cập đến các hành vi buôn người, nạn nghiện hút và buôn bán ma túy cũng như một số hành vi tội phạm khác. Có lẽ vì thế mà đã xuất hiện các ý kiến cần dẹp bỏ các khu phố đèn đỏ vi phạm pháp luật. Tuy nhiên lại có ý kiến lo ngại rằng, nếu khu phố đèn đỏ bị đóng cửa thì gái mại dâm lại tràn ra, đứng đường gây mất trật tự và mỹ quan đường phố.
Những người đồng tình với ý kiến này cho rằng, vấn đề chủ yếu vẫn là quản lý khu đèn đỏ bằng pháp luật. Theo họ thì dù thế nào đi nữa, khu đèn đỏ vẫn là nơi góp phần thu hút khách du lịch, tăng nguồn thu cho ngân sách của chính quyền địa phương. Cuối cùng là hạn chế được các căn bệnh truyền nhiễm.Chính phủ Hà Lan đảm bảo cho tất cả gái mại dâm được tiếp cận với các dịch vụ y tế và làm việc trong khuôn khổ và hành lang pháp lý; biến các khu phố đèn đỏ trở thành nơi hành nghề được coi là an toàn và hợp pháp. Đây cũng là lý do mà phần lớn khách du lịch khi đến Hà Lan thường không bỏ qua khu "phố đèn đỏ". Nhiều người còn đưa ra nhận xét, đó là một địa danh mà sự sầm uất không thua kém bất kỳ khu phố đi bộ nào khác ở trung tâm thành phố Amsterdam.
Rời Hà Lan, trên đường về nước, tự nhiên trong tôi trỗi dậy một câu hỏi: Kinh nghiệm của Hà Lan về quản lý các khu phố đèn đỏ liệu có giúp ích gì với chúng ta?
Lưu Vinh

Anh bạn tôi đây có một ấn tượng thật khó quên tại Redlight District ở Amsterdam đấy. Ta hãy cùng nhau tham khảo kinh nghiệm của anh ấy nhé.
Các bạn sẽ làm gì trong tình cảnh của tôi lúc bấy giờ?
Đoán xem trong hoàn cảnh này tôi đã làm gì?
Lúc đó tôi mới thật thấm thía câu nói của các cụ:
"Tam Thập Lục Kế Tẩu Vi Thượng Sách"
Người ta bảo với nhau rằng tới Hà Lan mà không ngắm phố Đèn Đỏ thì chẳng khác nào đến Pháp lại chẳng ngắm tháp Eiffel.
Cơ hội được đến Hà Lan có lẽ chỉ một không hai nên chẳng thể nào bỏ qua khu phố này cho được. Buổi tối cuối cùng có mặt tại thủ đô Amsterdam, chúng tôi quyết định đi ngắm khu phố này cho được thực tế mắt thấy tai nghe. Và quả là những lời đồn đại của thiên hạ chẳng hề ngoa ngoắt chút nào.
Ở Châu Âu, hay nói cụ thể hơn là ở Amsterdam, mặt trời lặn rất khuya. Tám rưỡi, chín giờ tối mà ánh mặt trời mới bắt đầu chuyển qua màu đỏ và hạ thấp dần độ cao trước khi khuất hẳn phía cuối chân trời.
Mặc dù rất háo hức muốn xem xem nó ra sao mà người ta lại kháo nhau dữ thế nhưng bởi trời còn sáng nên cứ mãi chần chừ. Trên đường đi tới đó còn rảnh rang ngắm ánh hoàng hôn đỏ rực trên sông. Rồi cả khi mặt trời khuất bóng sau những tòa nhà cao cao vời vợi thì trời cũng vẫn còn sáng lắm!http://www.thornburytabletennisclub.co.uk/0910reports/redlight.jpg

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhqZ0h0v8EbOX2qwuOKMhJVdk118Z8v9M2l5LJ5fa3eINsqzThdMbBqn0P09EAMDQ8Tp51gxfJCOJjAkSteYpfQjnTbrG7jVuzbepxqa589AA9LUGa7y0-U4mzSkZMFoZkamn0HWFl3/s1600/red_light_districts_of_brussels_and_amsterdam_01.jpg
http://travel.smart-guide.net/wp-content/uploads/2009/07/Red-Light-District1.jpg
Ngắm phố Đèn Đỏ mà lại thiếu mất ánh đèn lung linh huyền ảo thì còn gọi gì là thú vị nữa chứ. Lại thêm cái dạ dày khó bảo nó bắt đầu sôi lên ùng ục liền rủ nhau vào nhà hàng của Ý ăn bánh Pizza. Ông xã nhìn cái cách vợ mình ăn bánh thì cứ cười như nắc nẻ và bảo rằng anh xấu hổ nên sẽ chẳng bao giờ dám đưa em tới nước Ý du lịch đâu, bởi cái cách mà em ăn bánh pizza chẳng khác nào như em bôi nhọ họ.
Hihihi... Cái cô vợ kia vô tư một cách dễ sợ bởi vẫn cứ tươi cười giòn giã mặc cho những lời chọc ghẹo từ chồng và tiếp tục ăn bánh pizza theo cách của mình. Cô bảo sức mình có hạn nên không thể một mình ăn hết chiếc bánh to đùng ấy. Mà lát nữa bỏ đi thì tiếc quá nên bắt đầu ăn từ chỗ nào mình thấy thích nhất rồi từ từ ăn dần qua chỗ khác cho tới khi nào no rồi không ăn được tiếp thì bỏ lại cũng thấy đỡ tiếc hơn.



Rồi thì màn đêm cũng buông xuống trên cái thành phố già nua với mạng lưới, hệ thống sông ngòi dày đặc một cách văn minh này. Lên đường thẳng tiến tới khu phố Đèn Đỏ ấy với biết bao câu hỏi trong đầu rằng nó sẽ ra sao đây nhỉ?

Người ta tổ chức các tua ngắm khu phố này một cách đàng hoàng bắt đầu từ 6h45 phút tối. Đối tượng không phân biệt lớn bé, già trẻ hết trơn. Giá đi tour cũng nào có rẻ rúng gì cho cam. 16 Euros dành cho người lớn và với trẻ em cũng là 12 Euros chứ bộ. Chỉ mỗi tội là ngắm phố Đèn Đỏ khi mà nó vẫn chưa lên đèn thì mất đi cái vẻ lung linh của nó mà thôi.
Khi mới đến nơi, một không khí tưng bừng từ phía những người khách thăm quan chẳng khác nào như người ta đi trẩy hội. Người lớn, trẻ em đi thành từng đoàn lớn nhỏ dạo trên những con phố lớn ven sông rồi sau đó là những con hẻm nhỏ thậm chí còn khó khăn cho hai người tránh nhau nếu đi ngược chiều.
Phía sau những chiếc đèn lồng màu đỏ và những ô cửa kính sáng trong dọc cả hai bên lề là những cô gái đủ mọi chủng tộc, đủ mọi màu da với những thần hình rực lửa đứng đó vẫy khách một cách công khai.https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEimsw_k4UHdYqQqw4uyJDKdSsUnn9bviFZ2t76dMSk9zZFU-RmWjt_RzyyZ_X18PBfQ_fYfR7YKapl4VTG9nhUukfe2N2o2WjYvZb_64sVIb3xFw_2XwOp-_7gHwfJsPvxcc_WLOrsJRR3y/s1600/red+light+district.jpg
http://www.perpetualmemoryloss.com/wp-content/uploads/2008/08/amsterdam-hooker-red-light-district.jpg?w=497
Ở đây thì kẻ mua người bán đều công khai chứ chẳng hề ai giấu diếm mục đích của mình. Thỉnh thoảng lại có một người đàn ông tách ra khỏi đoàn để bước chân vào phía bên trong sau khi đã mặc cả giá rõ ràng. Và tấm rèm cửa sẽ được kéo lại trong khoảng thời gian mà căn phòng có khách.
Các cô gái phía bên trong tỏ ra vô cùng thân thiện giống như là họ đã biết bạn từ đã lâu khi bạn đưa mắt nhìn về phía họ. Họ ra hiệu chào mời bạn giống như là những người bạn thân lâu ngày gặp lại. Và ông xã của mình cũng là một người nằm trong số đó. Hihihi... Thú vị làm sao khi mà chỉ vài giây sau đó cô ấy thấy trong tay của vị khách kia là một bàn tay khác đang dắt nhau đi qua cửa của cô trên con phố nhỏ chỉ đủ để cho một người đi lại mà thôi.
http://travellingeurope.files.wordpress.com/2009/11/amsterdamprostitutes.jpg
Nhưng rồi mọi thứ cũng trở nên rất rõ trong đôi mắt và cả trong cách hiểu của tôi rằng tại sao các cô ấy lại không ngần ngại mời chào cả các cặp đôi. Chỉ một lát sau và trên một con phố khác ngay gần đấy có một cặp vợ chồng đang mặc cả với một cô gái phía sau khung cửa. Khách thì đứng bên ngoài còn cô gái mở to cánh cửa để còn chuyện trò, ra giá với khách hàng. Rồi thì sau đó cả hai người nọ cùng nhau bước vào bên trong căn phòng ấy và tấm rèm che lại được kéo xuống báo hiệu căn phòng này đang bận tiếp khách rồi.https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhHLEv8Ql20QdWNKzC1nkCJX9BGtf5DhbSpoJXDKd79L0eRU17jDBFhL2JTja0LbY6GIMP5tdpTi_wfrW8aR3V3O3MlN_KIiCdUxrp_-HOb56_A6-hU6-C74h3-czNFVSuVCKaT08pzkfk/s1600/amsterdam-red-light-district.jpg
Mình là đàn bà mà nhìn những thân hình rực lửa kia cũng còn thấy khoái nữa thì bảo sao mấy ông thiếu thốn khoản đó triền miên không tìm tới đây kia chứ? Mình thấy họ đẹp và đẹp đúng với nghĩa đen của nó về khoản thân hình. Còn về khoản họ đem thân mình ra để kinh doanh ở đây không hề phạm pháp nên mình chẳng dám bàn bởi nó là luật pháp của đất nước người ta.

Thấy đôi mắt chồng mình cũng sáng long lanh khi nhìn vào những tấm thân tuyệt đẹp ấy mà lòng mình cũng thấy vui vui. Nhỏ nhẹ xui chồng nếu có muốn làm chủ một trong những tượng đài tuyệt mỹ kia trong vòng ít phút thì mình rất vô tư và ủng hộ. Bởi trong suy nghĩ của mình là hãy để cho chồng được thay đổi không khí một chút và để có thêm hứng khởi trong cuộc sống lứa đôi thôi mà. Vả lại người ta mua bán đàng hoàng nên cũng đề phòng cẩn thận chuyện lây bệnh qua nhau. Có gì đâu mà ích kỷ khi sức khỏe của mình có hạn thì đôi khi giúp chồng dưới hình thức này hay hình thức khác cũng là một cách làm tốt có lợi cho sức khỏe của chồng.
Người đàn ông hay người phụ nữ mà cứ phải cố kìm nén sinh lý cũng sẽ gây ra bệnh liên quan sinh lý. Vậy thì ích kỷ liệu có làm nên một kết quả tốt hay chăng?
Dù được vợ bật đèn xanh lại còn xúi vào đằng sau nữa nhưng mà ông xã chỉ cười và bảo rằng ngắm họ thì còn thấy đẹp chứ còn đi với họ chỉ được dùng toàn hàng giả nên anh không khoái. Ngắm nhìn họ cho có hứng rồi về với vợ thì sẽ vui hơn bởi sẽ được xài hàng thật. Vợ thật, cảm xúc thật và cái gì cũng thật thì sẽ thích hơn ngoại trừ trong đầu sẽ có thêm hình ảnh của mấy cô gái đẹp mà anh thấy đêm nay. Người ta bảo mình là người có một không hai cũng thật chẳng sai bởi mình thấy vui khi nghe chồng nói ra những câu nói ấy. Hihihi... Đã sao nào bởi đó cũng là những câu nịnh vợ thật dễ thương đấy chứ!
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiH8lBQfPpDPAdoWT-_MZv1E1Ievxgx6IScrcLla4na3jt2-q7G8kXmpj8wZ8-w8WwMrOVuNXCkx6VXwYdke9LwymqZy9br8MlMbPULrOllVgRayzNu8GRUSaZXnDG0k_uQchqZM7tIvLyh/s400/amsterdam-prostitute-red-light-district-girl.jpg
Đêm đã khuya mà mình còn chưa muốn trở về bởi ông xã còn chưa chịu chụp cho mình mấy tấm hình trên con phố này để làm kỷ niệm. Ở đây người ta tôn trọng cả những cô gái bán hoa nên không có chụp hình của họ. Mà nếu có muốn chụp cận cảnh thì cũng bị cấm bởi nó là luật của đất nước Hà Lan để bảo vệ những người con gái ấy.
Con phố lớn chạy dọc bờ sông vô cùng thơ mộng. Đàn thiên nga trắng tung tăng bơi lượn trong hòa bình bởi chẳng ai làm gì để ảnh hưởng đến địa bàn của chúng. Mình chụp ảnh từ xa và chụp cảnh thôi thì nào ai cấm. Với lại với chiếc máy du lịch của mình sẽ chẳng làm ảnh hưởng tới ai. Và cuối cùng thì ông xã cũng bị thuyết phục bởi cái lập luận ấy của mình. Vài tấm hình đã được ghi lại tại đây để làm kỷ niệm với bày thiên nga trắng trên sông và ánh đèn màu phát ra từ những cửa hiệu chuyên kinh doanh các mặt hàng về sex.
Chỉ vậy thôi cũng đủ làm mình vui bởi mình có được bằng chứng chứng minh rằng mình đã tới đây khi chuyện trò với bè bạn phương Tây cũng như bạn bè nơi đất mẹ, nơi đã sinh ra mình.

Trên đường trở về, đôi chân rã rời vì đã đi bộ suốt cả ngày trời. Thỉnh thoảng kiếm cớ dừng lại nghỉ chân cho bớt mỏi. Ông xã thông minh nên nghĩ ra trò chụp hình cho vợ mặc dù chụp 10 hỏng 7 bởi cái máy này đâu có chụp đẹp về đêm. Và khi kiếm được một chiếc ghế bành người ta đem ra để ở trên cầu lúc ngắm hoàng hôn rồi vội việc gì mà quên không cất vào nhà thì mình muốn nằm ngủ luôn tại đó chẳng muốn tiếp tục lê bước về nhà.

Ông xã lại nịnh đầm để mình đứng dậy tiếp tục bước đi vì đường về nhà không còn xa nữa. Và đêm hôm đó ông xã lại phải nằm mơ vì vợ mệt đâu có mần ăn gì được. Đành phải nằm ôm mộng với mấy em phía sau cửa kính mà thôi. Thật là tội nghiệp cho ông xã của tôi biết nhường nào vì tốn biết bao nhiêu công sức và cả tiền của để đưa vợ đi chơi rồi về nhà lại phải nằm không mới khổ. Nhưng mà ông xã bảo rằng vợ vẫn biết thương chồng và cái tâm của vợ khi gợi ý cho chồng đã cướp luôn cả linh hồn của chồng rồi còn đâu nữa.
Hóa ra mình lại là một người đàn bà ghê gớm bởi biết giữ chồng chỉ bằng một sợi dây vô hình không định dạng thôi sao? Vậy cũng là một niềm hạnh phúc chứ sao bởi người ta mong giữ chồng còn khó mà mình lại giữ được chồng chỉ bởi sự không ích kỷ cá nhân. Liệu mình có thể cho phép mình được tự hài lòng với bản thân?
http://photos.igougo.com/images/p99605-Amsterdam-Red_Light.jpgGái mại dâm ở Amsterdam hôm thứ bảy vừa rồi đã cho công chúng hé mắt nhìn qua tấm màn che những bí quyết nhà nghề. Chiêu này nhằm ngăn chặn kế hoạch của các chính trị gia muốn ngăn các cô tự quảng cáo thân thể chỉ mặc đồ lót của mình.
Hàng nghìn khách du lịch và người Hà Lan đã nhận lời mời chào của các câu lạc bộ sex và quán bar ngực trần, bước vào quán để được một món uống miễn phí và để nhìn ngắm một vòng.
Khách còn được tham quan những phòng ngủ nhỏ, nơi các cô bán hoa hành nghề và được giải thích về các quy định vệ sinh, về hệ thống chuông báo động trong trường hợp các cô gặp phải những khách hái hoa bất trị.
"Khu Đèn đỏ chịu nhiều tai tiếng trong thời gian gần đây", bà Mariska Majoor, cựu gái điếm và hiện điều hành Trung tâm thông tin mại dâm thuộc Bảo tàng tình dục, cho biết. "Chúng tôi muốn thế giới hiểu rằng mọi chuyện ở đây là an toàn".
Chiêu cởi mở này của khu đèn đỏ là nhằm đáp trả đề nghị của thủ lĩnh đảng Lao động Amsterdam, đảng lớn nhất ở thủ đô, về việc hạn chế phụ nữ tiếp thị cơ thể mình qua các khung cửa kính sáng đèn neon.
http://www.onlyonesneedapply.com/site/wp-content/uploads/2011/10/redlight1.jpg
Bí mật thâm cung
Mỗi căn phòng hành nghề đều rất nhỏ và đơn sơ, chỉ gồm một chiếc giường, một bàn và một vòi sen.
Một cô gái trẻ giới thiệu căn phòng với một nhóm khách - tất nhiên toàn là đàn ông - rằng mỗi quý ông bước vào đây đều được mời dùng bao cao su ngay lập tức. Khách còn được hỏi liệu họ có muốn tắm trước khi "vào ca" kéo dài chừng 15 phút hay không. Giá mỗi ca thường là 60 USD.
"Chà, anh không thể mong kiếm được điều hay ho thế này ở chỗ Cambridge bảo thủ đâu", một du khách người Anh tên là Leigh Shaw Taylor phát biểu sau khi lượn lờ một vòng các câu lạc bộ sex và cửa hàng "đồ chơi".
Trong một cuốn sách xuất bản cách đây mấy tháng, lãnh tụ đảng Lao động Hà Lan Lodewijk Asscher kêu gọi chính quyền thành phố dẹp nạn mại dâm bởi cho rằng nó kích động tội phạm, nghiện ngập ma tuýy và buôn người. Một nghiên cứu mới đây cho hay có khoảng 7% gái mại dâm Hà Lan nhiễm HIV/AIDS.
Tuy nhiên không phải lao động tình dục nào cũng hào hứng với việc mở cửa khu vực làm ăn của họ cho những du khách tò mò, tay lăm lăm ống kính.
"Tôi hoàn toàn hiểu nỗi tức giận của họ", bà Majoor thuộc Trung tâm thông tin mại dâm nói. "Tôi hy vọng các cô gái hiểu rằng việc mở cửa bếp núc như thế này không nhằm sỉ nhục mà nhằm đề cao công việc của họ".
Nghề mại dâm phát triển mạnh ở Amsterdam từ thế kỷ 17, khi rất đông phụ nữ làm việc để đáp ứng nhu cầu của các thủy thủ trên những đoàn tàu buôn cập thương cảng phồn thịnh nhất thời bấy giờ. Khu đèn đỏ trở thành điểm du lịch từ thế kỷ 20. Năm 2000, chính phủ Hà Lan hợp pháp hóa nghề mại dâm nhằm tạo thuận lợi cho việc thu thuế và quản lý.
Phần lớn gái mại dâm ở Hà Lan làm việc trong các nhà thổ hoặc câu lạc bộ sex. Những cô muốn đứng đường thường tập trung ở khu đỗ xe và được bảo vệ an ninh chặt chẽ.
http://de.acidcow.com/pics/20100609/red_light_districts_of_brussels_and_amsterdam_02.jpgGái đèn đỏ ở Hà Lan bao gồm các cô xuất thân từ nước này và nhiều cô ở châu Âu. Đây là một nghề được pháp luật Hà Lan công nhận. Họ được phép quảng cáo dịch vụ trên báo hoặc Internet.
Tuy vậy, vẫn còn một nhóm nhỏ các cô đứng đường. Chính quyền nhiều thành phố đã dành hẳn một khu vực chuyên cho họ hoạt động. Nó trông giống những bãi đỗ xe. Khu vực này được chia thành nhiều "gian" cho gái gọi chiều khách. Máy quay an ninh được đặt để giám sát nơi này. Ngoài ra, ở đây luôn có mặt nhân viên nhà nước để cho khách lời khuyên, các thông tin về y tế và cung cấp bao cao su.
"Anh có thể nói chuyện với một nhân viên nhà nước, có thể tắm, uống cà phê hoặc những thứ tương tự thế", Petra Timmermans - một nhà hoạt động vì quyền gái gọi ở Hà Lan - cho hay. "Tôi chưa từng thấy trường hợp gái mại dâm nào bị hành hung hoặc ít nhất là bị tổn thương nghiêm trọng trong khu vực này".
Theo thống kê của Bộ Ngoại giao, số gái mại dâm nghiện ma tuý ở nước này chỉ 10% trong khi hiện tượng này vô cùng phổ biến ở châu Âu. Điều này là nhờ cảnh sát.
Chủ nhật này là ngày chống bạo lực đối với gái mại dâm. Dự kiến, nhiều nhà hoạt động ở Bắc Mỹ và châu Âu sẽ xuống đường biểu tình phản đối việc giết hại gái mại dâm. Trong tháng vừa rồi, dư luận sửng sốt khi cảnh sát Anh tìm thấy thi thể của 5 cô gái ở hạt Suffolk, miền đông nước này.
Petra Timmermans, điều phối viên Ủy ban quốc tế vì quyền lợi của gái mại dâm, tin rằng nếu xã hội thay đổi quan niệm đối với gái gọi, nguy cơ đối với họ sẽ ít hơn. "Chúng ta tự cho rằng một số người không đáng quan tâm và những tên ưa bạo lực hiểu điều đó", bà nói.
Bà cho rằng mại dâm là một phần của cuộc sống và để bảo vệ những người làm nghề này, họ cần được coi ngang bằng với những người làm nghề khác. Bà cho biết thêm gái mại dâm ở Hà Lan vẫn bị hành hung song song chính phủ nước này có nhiều biện pháp khiến cuộc sống của rất nhiều phụ nữ an toàn hơn.
Những người làm việc ở “khu đèn đỏ” tại thủ đô Amsterdam của Hà Lan đã bắt đầu ngày làm việc sớm hơn lệ thường vào hôm 31-3 vừa qua. Lý do: hôm đó là “ngày mở cửa” cho mọi khách vào mục sở thị các câu lạc bộ tình dục.
Những người tổ chức và các cô gái bán hoa tại đây đều thích thú với ý tưởng này, bởi lẽ họ muốn có cái nhìn tôn trọng hơn từ phía người dân để phá tan đi những định kiến về việc ép buộc tình dục hoặc buôn người... gán ghép cho hoạt động ở khu vực tồn tại đã 800 năm này.
Các du khách, đa số là phụ nữ, cũng thích không kém việc tọc mạch nơi làm việc của các cô gái ở “khu đèn đỏ”. Một phụ nữ lớn tuổi tên Jos Rijnders thú nhận: “Đây là cơ may để được xem tận hậu trường và có một số chuyện thật sự làm tôi bất ngờ”. Thậm chí có người còn đứng chụp ảnh lưu niệm trong tủ kính mà các cô gái thường ngồi “chào hàng”. http://sailronin.smugmug.com/Travel/Amsterdam/Swans-at-night/890929517_yofHL-L.jpg

1 comment: