Tuesday, September 27, 2011

Thác Voi

Cách thành phố Đà Lạt khoảng 22 km về hướng tây nam có một thác nước hình một đàn voi đang tắm, tiếng nước đổ ào ào như đàn voi rừng gầm rú. Đây là nơi lý tưởng cho sinh hoạt dã ngoại mùa hè. Thấp thoáng dưới bóng thông xanh là một mái chùa trầm mặc, mặt hướng ra ngọn thác, lưng tựa vào núi.
Đi thêm vài bước nữa, thác Voi hoành tráng đã hiện ra trước mắt.
Thác Voi hay có tên là thác Liêng Rơwoa, thuộc thị trấn Nam Ban, huyện Lâm Hà, Lâm Đồng, nằm trên dòng suối Camly. Thác nằm cách Đà Lạt chừng 25km, có chiều rộng khoảng 40m, chiều cao hơn 30m. Bên thác có những tảng đá như chú voi con nên có tên gọi là thác Voi. Thác Voi ngày đêm ầm ầm đổ nước tạo nên những âm thanh như tiếng gầm của thú rừng.
Đây là một trong số ít thác còn giữ được nét hoang sơ của miền đất Tây Nguyên. Năm 2001 thác Voi đã được công nhận là di tích - thắng cảnh quốc gia.
Thác không kiêu hãnh như thác Dambri, không trữ tình như thác Pongour, không lãng mạn như thác Cam Ly hoặc thơ mộng như Prenn nhưng nó có vóc dáng riêng thật hoang sơ, trong một khung cảnh thiên nhiên thật gần gũi.
Đến đầu vực, tiếng thác đổ càng mạnh hơn, nhìn bao quát cả ngọn thác, dòng nước ngày đêm tuôn chảy tung bọt trắng xóa. Với độ cao khoảng 35 m, chiều rộng hơn 40 m, những thảm cỏ xanh mướt mọc trên từng mỏm đá lô nhô đủ hình dạng, được thiên nhiên sắp xếp thật khéo léo tựa như một đàn voi quây quần bên nhau. Có những tảng đá như chú voi con ngẩng đầu lắng nghe tiếng hót của muôn loài chim rừng. Sau làn bụi nước, phong cảnh lúc ẩn lúc hiện, đẹp như mơ.
Đàn voi đang tụ về uống nước.
Đàn voi đang tụ về uống nước.
Những chiếc cầu xinh xắn, thơ mộng bắc ngang qua vực đá chôngchênh, từng khối đá trở thành điểm tựa cho bạn giữ thăng bằng, càng vào sâu bên trong càng hấp dẫn, cuốn hút du khách lạ thường. Vượt qua hơn nửa chặng đường sẽ có nhiều ngã rẽ, du khách có thể tự đi theo ý thích, tìm nơi nghỉ chân giây lát rồi tiếp tục cuộc thám hiểm. Người thì say mê chiêm ngưỡng dòng thác, kẻ thì len lỏi vào từng hang động ẩn sâu trong vách đá cheo leo.
Dưới chân thác là dòng suối uốn lượn chảy quanh những mô đá. Vừa hùng vỹ, vững chãi vừa dịu dàng quyến rũ, dòng thác này ẩn chứa nhiều huyền thoại. Nơi đây du khách có thể cắm trại dã ngoại ngày hè. Khi hoàng hôn buông xuống có thể đốt củi cùng sinh hoạt tập thể bên ánh lửa bập bùng, cất lên những bài ca bất hủ giữa đại ngàn để rồi trời về khuya lúc nào không ai hay biết.
Mặc dù dự án tôn tạo thác Voi được phê duyệt từ năm 2002 nhưng hiện nay, do không được quan tâm bảo trì đúng mức, cảnh quan thác Voi đang bị phá hủy.http://w3.lamdong.gov.vn/vi-VN/dukhach/danh-lam-thang-canh/PublishingImages/thacvoi.jpgTheo truyền thuyết ngày xưa, có một vị tù trưởng của vùng núi Jơi Biêng có cô con gái rất đẹp. Mỗi khi sơn nữ cất giọng hát thì lá rừng thôi xào xạc, đàn chim ngừng tiếng hót để lắng nghe. Người yêu của nàng là con trai của tù trưởng làng bên. Chàng được nhiều người yêu mến, quý trọng không chỉ bởi vóc dáng vạm vỡ, khuôn mặt khôi ngô mà còn vì sự gan góc, dũng cảm ít ai sánh kịp. Họ đã trao lời hẹn ước nên duyên chồng vợ song chàng trai phải lên đường giết giặc và rồi nhiều mùa trăng trôi qua mà chẳng thấy quay về. Cô gái đau khổ tìm đến ngọn núi hoang vắng mà trước kia họ từng hò hẹn, cất tiếng hát tha thiết, sầu thảm với hy vọng người trong mộng tìm về chốn xưa. Tiếng hát khiến loài chim B'ling xúc động. Chúng rủ nhau bay đi thật xa để dò la tin tức rồi về báo cho nàng biết là chàng trai đã hy sinh ngoài chiến trường.
Thế nhưng, sơn nữ vẫn không chịu chấp nhận sự thật phũ phàng đó. Nàng cứ hát, hát mãi cho đến khi kiệt sức, ngã quỵ và không bao giờ gượng dậy được nữa. Đàn voi phủ phục nghe nàng hát bấy lâu nay cũng hóa đá lặng câm. Bỗng có tiếng nổ lớn, trời đất rung chuyển khiến ngọn núi gãy ngang và một dòng thác đột ngột tuôn chảy, tung bọt trắng xóa. Tiếng thác nước rì rầm hòa cùng tiếng xào xạc của rừng cây, tiếng líu lo chim hót như tiếp nối lời ca, tiếng đàn của sơn nữ xinh đẹp, thủy chung. Người K'ho bèn đặt tên cho thác là Liêng Rơwoa Jơi Biêng - thác của những con voi phủ phục hóa đá trước tình yêu nồng nàn, son sắt.
Bảo tồn di tích
Năm 2001 thác Voi đã được công nhận là di tích - thắng cảnh quốc gia.
Năm 2002, một nhóm người ở thị trấn Nam Ban góp vốn đầu tư thành lập Công ty cổ phần Thác Voi, với một dự án đầu tư đã được Ủy ban Nhân dân tỉnh phê duyệt từ năm 2005, nhưng sau đó dự án không được triển khai. Công ty cổ phần Thác Voi không đủ năng lực đầu tư mà cố tình kéo dài để chờ sang nhượng kiếm lời và chỉ rào thác, bán vé thu tiền vào cổng và đến cuối năm 2007 thì sang nhượng lại dự án này cho Công ty Cổ phần Xây dựng và Thương mại Bình Phát .
Hiện nay, do không được quan tâm bảo trì đúng mức, cảnh quan thác Voi đang bị phá hủy. Mặc dù Sở Văn hóa Thông tin Lâm Đồng đã nhiều lần kiểm tra và nhắc nhở nhưng tình hình vẫn không biến chuyển mà thậm chí lại bị phá hủy nghiêm trọng hơnThác Voi thuộc thị trấn Nam Ban (huyện Lâm Hà), cách Khu Hoà Bình 24km về hướng tây nam.

Thác cao hơn 30m nằm trên dòng suối Cam Ly. Dưới chân thác là những khối đá huyền vũ (bazan) bị bào mòn theo năm tháng trông giống như lưng của một đàn voi đang chen nhau tắm suối.

Xung quanh thác là khu rừng nguyên sinh với những hang động kỳ thú, những cây cổ thụ chằng chịt dây leo.

Gần thác, về phía hữu ngạn suối Cam Ly, có chùa Linh An khánh thành vào năm 2000.

Trước đây, muốn đến thác Voi, du khách phải xuống đèo Prenn, đi tiếp trên quốc lộ 20, rẽ phải từ ngã ba Liên Khương, theo quốc lộ 27 đi Buôn Ma Thuột, sau đó rẽ phải đến thị trấn Nam Ban và thác Voi. Lộ trình dài hơn 60km. Từ khi con đường Đà Lạt -Tà Nung được xây dựng xong, đường đến thác Voi ngắn hơn.

Khu Du lịch thác Voi hiện do Công ty cổ phần Dịch vụ Du lịch Đà Lạt quản lý.http://caravanviet.com/forum/imagehosting/404a352a57e96ae.jpg













No comments:

Post a Comment