Sáng sớm, tôi ra Trạm điều hành Bến Thành, sau đó đi tuyến xe bus số 20 (Bến Thành - Nhà Bè) với giá $4.000VND hay đi tuyến xe bus số 90 với giá $6.000VND; nếu đi tuyến xe bus số 75 với giá $25.000VND thì nhanh hơn. Thấm thoát mà đã gần 30 năm sau tôi mới trở ra Cần Giờ. Từ Bến Thành qua quận 4 - KCX Tân Thuận - Thị Trấn Phú Xuân(Nhà Bè), từ đường Nguyễn Tất Thành theo đường Huỳnh Tấn Phát đi một lèo đến bến phà Bình Khánh.
8g sáng: Tôi đến bến phà Bình Khánh (ở cuối bến) khi trời vừa nắng lên nên tha hồ hít thở gió mát ban sớm rồi tà tà chụp hình thoải mái. Chợ Bình Khánh bây giờ tấp nập hơn, gần bến phà có thể thấy vài ụ sửa tàu hải quân, xa xa là vài chiếc tàu hàng đang neo hay ra vào sông Saigon. Sau đó tôi đi qua phà. Sau khi qua phà, tôi gặp bến xe bus Bình Khánh, ở đây chỉ có một tuyến duy nhất là Bình Khánh - Cần Thạnh (MST 90). Đi hết tuyến theo đường độc đạo Vàm Sát - Rừng Sác(khoảng 40 km) là tôi đã đến được trung tâm của Cần Giờ là thị xã Cần Thạnh. Từ chổ này, tôi không kiếm được anh xe ôm nào và thấy đi bộ rất là ...oải! Lúc này tôi mới thấy đi bằng xe gắn máy có lẽ sẽ thú vị hơn. Xe bus ở Saigon nói riêng, VN nói chung có khá nhiều bất tiện: không đúng giờ, tài xế + tiếp viên thiếu cẩn trọng + nhã nhặn, bỏ trạm tùy tiện, không có máy lạnh, v.v... Giá như Bình Khánh sớm xây cầu thay phà thì hay biết mấy !
8:30 Từ Saigon đi Cần Giờ, trước khi đến cầu Dần Xây, nhìn bên tay phải có bảng(billboard) treo: khu Du lịch Vàm Sát(cổng vào treo bảng: Khu Nghiên cứu rừng ngập mặn Rừng Sác). Ngay chân cầu Dần Xây, tôi mua vé đi thuyền cano vào tham quan khu Du lịch Vàm Sát(do công ty Phú Thọ làm chủ, nghe nói công ty mẹ là khu Du lịch Đầm Sen ở quận 11). Vé: $415,000/ người, rất thoải mái khi chỉ có 1 mình tôi với anh tài công trẻ lái cano vun vút trên sông Dinh Ba vào Đầm dơi. Ghé vào Đầm dơi, anh Đông chèo xuồng đưa tôi đi tham quan đàn Dơi quạ tự nhiên(nghe nói trước kia có 3000 con dơi nhưng nay chỉ còn vỏn vẹn 300 con !) trước khi câu cua giải trí. Một đoàn làm phim của HTV đang quay bộ phim Đồng Quê khiến nơi này bớt vắng vẻ.
Rời Đầm dơi, anh tài công trẻ tiếp tục lái cano vun vút trên sông Dinh Ba vào khu Trung Tâm. Tôi thích thú leo lên Tháp tang bồng cao 25m đề ngắm nhìn toàn cảnh rừng ngập mặn Cần Giờ (y như khu Đất Mũi Cà Mau!). Vào tham quan trại nuôi cá sấu, tôi bắt gặp những chú khỉ đuôi dài, vài con kỳ đà, mấy chú rắn nước.... Đi thuyền composite chơi trò câu cá sấu rồi qua tràm chim xem nhiều loại chim rừng ngập mặn, trở về khu Trung Tâm xem đàn hươu nai bên cạnh nhà hàng. Ngồi ăn trưa, tôi thích thú xem 1 chú vượn biểu diễn trên sào giữa đầm. Trở ra cano, tôi về bến đò ngay chân cầu Dần Xây để từ giã khu Du lịch Vàm Sát - Đầm dơi. Hình như khu Du lịch Vàm Sát học kinh nghiệm từ rừng ngập mặn Florida nhưng chỉ ở bước đầu, chưa đủ vốn & kinh nghiệm nên có lẽ chưa thu hút du khách nhiều lắm?
Tôi đến đảo Khỉ nhưng khi ghé vào thì đã muộn nên tôi quyết định đi luôn về Cần Thạnh. Đến ngã 3 Cần Giờ, tôi đi thẳng đến khu resort Phương Nam và tham quan "đảo Ngọc". Dạo chơi ven bờ biển cát đen đầy xác nghêu từ khu Du lịch Tâm Ngọc qua khu Du lịch & resort Phương Nam, có hồ bơi nước biển nhung nổi bật nhất là cầu Nam Hải đưa ra tham quan "đảo Ngọc" thực tế là nhà hàng và nhà trọ giữa biển với giá $150USD/ đêm mà nói thật tiện nghi chưa đạt tiêu chuẩn quốc tế. Nhìn khu kè đá ven biển ở đây, tôi cũng thất vọng khi thấy việc làm bờ kè ven biển ở VN còn nhiều hạn chế.
Rời khu Du lịch & resort Phương Nam, tôi đến tham quan Lăng Ông Thủy Tướng (nơi thờ cá ông của ngư dân Cần Giờ) vì đang có lễ hội trong 2 ngày 12 -13 Âm Lịch rất đông vui với đoàn tuồng cổ giúp vui, hầu như ngư dân đều kéo về đây. Ngay sau chợ Cần Giờ cũng có Lăng Ông Thủy Tướng khác.
Tôi hối hả chạy qua khu Du lịch & resort 30/4 (được xem như khu trung tâm) với khu Du lịch & resort Cần Giờ do Saigon Tourist đầu tư nên rất "bài bản". Ngồi bên ly beer Saigon đỏ và cua & ghẹ rang me($300.000/ kg ),nghe giới thiệu Công trình đô thị lấn biển Cần Giờ & nghe giới thiệu đặc trưng của rừng ngập mận Cần Giờ... Tôi thử bước qua bãi cát đen để xuống tắm biển Cần Giờ để thấy nét độc đáo của nước biển êm & ấm, cát mịn của Cần Giờ.
Lái xe dọc theo bờ biển Cần Giờ, theo đường Duyên Hải đi vào Cần Thạnh, có lẽ đây là con đường đẹp nhất Cần Giờ. Giống như hầu hết tỉnh & thị trấn khác của VN, nghĩa trang liệt sĩ Rừng Sác Cần Giờ thật to đẹp! Vào chợ Cần Giờ rồi qua khu công viên Cần Giờ, tôi có thể nhìn thấy Vũng Tàu xa xa với Núi Lớn, Núi Nhỏ, bãi Thùy Vân... Cần Giờ hôm nay có khá nhiều ngôi nhà to đẹp và đường sá cũng tôt & khang trang hơn nhiều. Ra đây, không thấy xe cộ chen chúc, không nghe còi xe inh ỏi, được ngồi cano lao vun vút trên sông giữa trời lộng gió...; tôi thấy hạnh phúc làm sao !
8g sáng: Tôi đến bến phà Bình Khánh (ở cuối bến) khi trời vừa nắng lên nên tha hồ hít thở gió mát ban sớm rồi tà tà chụp hình thoải mái. Chợ Bình Khánh bây giờ tấp nập hơn, gần bến phà có thể thấy vài ụ sửa tàu hải quân, xa xa là vài chiếc tàu hàng đang neo hay ra vào sông Saigon. Sau đó tôi đi qua phà. Sau khi qua phà, tôi gặp bến xe bus Bình Khánh, ở đây chỉ có một tuyến duy nhất là Bình Khánh - Cần Thạnh (MST 90). Đi hết tuyến theo đường độc đạo Vàm Sát - Rừng Sác(khoảng 40 km) là tôi đã đến được trung tâm của Cần Giờ là thị xã Cần Thạnh. Từ chổ này, tôi không kiếm được anh xe ôm nào và thấy đi bộ rất là ...oải! Lúc này tôi mới thấy đi bằng xe gắn máy có lẽ sẽ thú vị hơn. Xe bus ở Saigon nói riêng, VN nói chung có khá nhiều bất tiện: không đúng giờ, tài xế + tiếp viên thiếu cẩn trọng + nhã nhặn, bỏ trạm tùy tiện, không có máy lạnh, v.v... Giá như Bình Khánh sớm xây cầu thay phà thì hay biết mấy !
8:30 Từ Saigon đi Cần Giờ, trước khi đến cầu Dần Xây, nhìn bên tay phải có bảng(billboard) treo: khu Du lịch Vàm Sát(cổng vào treo bảng: Khu Nghiên cứu rừng ngập mặn Rừng Sác). Ngay chân cầu Dần Xây, tôi mua vé đi thuyền cano vào tham quan khu Du lịch Vàm Sát(do công ty Phú Thọ làm chủ, nghe nói công ty mẹ là khu Du lịch Đầm Sen ở quận 11). Vé: $415,000/ người, rất thoải mái khi chỉ có 1 mình tôi với anh tài công trẻ lái cano vun vút trên sông Dinh Ba vào Đầm dơi. Ghé vào Đầm dơi, anh Đông chèo xuồng đưa tôi đi tham quan đàn Dơi quạ tự nhiên(nghe nói trước kia có 3000 con dơi nhưng nay chỉ còn vỏn vẹn 300 con !) trước khi câu cua giải trí. Một đoàn làm phim của HTV đang quay bộ phim Đồng Quê khiến nơi này bớt vắng vẻ.
Rời Đầm dơi, anh tài công trẻ tiếp tục lái cano vun vút trên sông Dinh Ba vào khu Trung Tâm. Tôi thích thú leo lên Tháp tang bồng cao 25m đề ngắm nhìn toàn cảnh rừng ngập mặn Cần Giờ (y như khu Đất Mũi Cà Mau!). Vào tham quan trại nuôi cá sấu, tôi bắt gặp những chú khỉ đuôi dài, vài con kỳ đà, mấy chú rắn nước.... Đi thuyền composite chơi trò câu cá sấu rồi qua tràm chim xem nhiều loại chim rừng ngập mặn, trở về khu Trung Tâm xem đàn hươu nai bên cạnh nhà hàng. Ngồi ăn trưa, tôi thích thú xem 1 chú vượn biểu diễn trên sào giữa đầm. Trở ra cano, tôi về bến đò ngay chân cầu Dần Xây để từ giã khu Du lịch Vàm Sát - Đầm dơi. Hình như khu Du lịch Vàm Sát học kinh nghiệm từ rừng ngập mặn Florida nhưng chỉ ở bước đầu, chưa đủ vốn & kinh nghiệm nên có lẽ chưa thu hút du khách nhiều lắm?
Tôi đến đảo Khỉ nhưng khi ghé vào thì đã muộn nên tôi quyết định đi luôn về Cần Thạnh. Đến ngã 3 Cần Giờ, tôi đi thẳng đến khu resort Phương Nam và tham quan "đảo Ngọc". Dạo chơi ven bờ biển cát đen đầy xác nghêu từ khu Du lịch Tâm Ngọc qua khu Du lịch & resort Phương Nam, có hồ bơi nước biển nhung nổi bật nhất là cầu Nam Hải đưa ra tham quan "đảo Ngọc" thực tế là nhà hàng và nhà trọ giữa biển với giá $150USD/ đêm mà nói thật tiện nghi chưa đạt tiêu chuẩn quốc tế. Nhìn khu kè đá ven biển ở đây, tôi cũng thất vọng khi thấy việc làm bờ kè ven biển ở VN còn nhiều hạn chế.
Rời khu Du lịch & resort Phương Nam, tôi đến tham quan Lăng Ông Thủy Tướng (nơi thờ cá ông của ngư dân Cần Giờ) vì đang có lễ hội trong 2 ngày 12 -13 Âm Lịch rất đông vui với đoàn tuồng cổ giúp vui, hầu như ngư dân đều kéo về đây. Ngay sau chợ Cần Giờ cũng có Lăng Ông Thủy Tướng khác.
Chợ Cần Giờ hay gọi là chợ Cần Thạnh: Trong thị xã Cần Thạnh, giá rẻ, nhưng chỉ có nhiều cá tôm, chứ cua ghẹ, ốc ko đa dạng như ngay chợ Hàng Dương. Khoảng 2 – 3h chiều là ghe chài về, mua được giá rẻ.


Biển 30-4: Đã được quy hoạch lại nhìn cũng okay. Hàng quán ko còn xô bồ nữa. Đường ven biển cho xe máy chạy thoải mái, rất mát, còn có thể dắt luôn xe xuống bãi biển chạy chơi. Giá cả ko chặt chém, trừ tôm cua, hải sản(cua ghẹ nhỏ xíu mà bán $300.ooo/kg).
Thuê ghế bố: 5k / cái, ngồi đến bao lâu tùy thích.
Tắm nước ngọt: 5k / lần
Từ 4 – 5h chiều, biển vào sát bờ đá, sáng thì nước rút rất xa, bãi toàn là nghêu.
Biển CG dở cái là cát đen, biển bùn, chính là lý do ko fát triển du lịch mạnh đc.


Chợ Hàng Dương: chỉ cách bãi biển 30/4 khoảng 50m là tha hồ lựa chọn. Hải sản tại đây vừa tươi ngon, vừa được bán đúng giá, đặc biệt du khách sẽ được phục vụ chế biến món ăn theo ý thích ngay tại chỗ. Có cả một dãy tiệm bán đồ lưu niệm, cũng nhộn nhịp lắm, giá cả rẻ hơn Vũng Tàu. Điểm cộng nữa là bãi 30/4 và chợ đều ko có ăn xin, vé số và dân tình buôn bán hiền hòa, ko chèo kéo hay chặt chém.
Sáng hôm sau tôi đón xe ôm đi ra khu đảo Khỉ và Rừng Sác.
Hợp lưu của sông Lò Rèn và sông Vàm Sát trong rừng Cần Giờ, nhìn phía xa hướng Đông có thể thấy Núi Lớn của tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu
Cách trung tâm thành phố Hồ Chí Minh khoảng 70km, khu dự trữ sinh quyển Cần Giờ giáp tỉnh Đồng Nai ở phía Bắc, giáp biển Đông ở phía Nam, giáp tỉnh Tiền Giang và Long An ở phía Tây, và giáp tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu ở phía Đông. Tổng diện tích khu dự trữ sinh quyển rừng ngập mặn Cần Giờ là 75.740 ha, trong đó: vùng lõi 4.721 ha, vùng đệm 41.139 ha, và vùng chuyển tiếp 29.880 ha. Đây là khu rừng ngập mặn với một quần thể động thực vật đa dạng, trong số đó nổi bật là đàn khỉ đuôi dài (Macaca fascicularis) cùng nhiều loài chim, cò... Ngày 21/ 01/ 2000, khu rừng này đã được Chương trình Con người và Sinh Quyển - MAB của UNESCO công nhận là Khu dự trữ sinh quyển đầu tiên của Việt Nam nằm trong mạng lưới các khu dự trữ sinh quyển của thế giới.
Khu dự trữ sinh quyển Cần Giờ còn gọi là Rừng Sác là một quần thể gồm các loài động, thực vật rừng trên cạn và thuỷ sinh, được hình thành trên vùng châu thổ rộng lớn của các cửa sông Đồng Nai, Sài gòn và Vàm Cỏ Đông, Vàm Cỏ Tây. UNESCO đã công nhận đây là khu dự trữ sinh quyển thế giới với hệ động thực vật đa dạng độc đáo điển hình của vùng ngập mặn. Nơi đây được công nhận là một khu du lịch trọng điểm quốc gia Việt Nam.
Rừng ngập mặn Cần Giờ có điều kiện môi trường rất đặc biệt, là hệ sinh thái trung gian giữa hệ sinh thái thủy vực với hệ sinh thái trên cạn, hệ sinh thái nước ngọt và hệ sinh thái nước mặn. Rừng Cần Giờ nhận một lượng lớn phù sa từ sông Đồng Nai, cùng với ảnh hưởng của biển kế cận và các đợt thủy triều mà hệ thực vật nơi đây rất phong phú với trên 150 loài thực vật, trở thành nguồn cung cấp thức ăn và nơi trú ngụ cho rất nhiều loài thủy sinh, cá và các động vật có xương sống khác.Tôi chọn Lâm Viên Cần Giờ của Công ty Du lịch Sinh thái Cần Giờ làm điểm dừng chân kế tiếp. Nơi đây còn được gọi bằng một cái tên khác là Đảo Khỉ. Đúng như tên gọi, những đàn khỉ “chào đón” tôi ngay từ cổng vào Lâm Viên. Khỉ nơi đây thuộc giống khỉ đuôi dài, lúc trước sinh sống rất nhiều tại rừng Sác, nhưng do sự tàn phá của chiến tranh nên sau năm 1975 chỉ còn lại vài con. Đến năm 1978, rừng bắt đầu được trồng lại, cộng với sự quan tâm chăm sóc của các nhân viên Lâm Viên nên đàn khỉ phát triển nhanh chóng, đến nay số lượng đã lên hơn 1000 con.
Tổ chức bầy đàn của khỉ đuôi dài khá chặt chẽ, mỗi bầy thường có một khỉ đực to khoẻ nhất giữ vai trò đầu đàn, "điều hành" mọi hoạt động chung của bầy. Vào thời kỳ động dục, khỉ đầu đàn có quyền giao phối trước với mọi khỉ cái trong bầy. Khỉ đầu đàn sẽ giữ vai trò lãnh đạo cho đến khi có một khỉ đực khác trong bầy đánh bại nó. Con khỉ đực thua trong trận đánh giành chức đầu đàn sẽ phải tách bầy, sống một mình. Nếu may mắn hơn, nó có thể kéo theo được vài khỉ cái và lập bầy mới… Nói thật là khỉ ở đây phá dễ sợ!
Tổ chức bầy đàn của khỉ đuôi dài khá chặt chẽ, mỗi bầy thường có một khỉ đực to khoẻ nhất giữ vai trò đầu đàn, "điều hành" mọi hoạt động chung của bầy. Vào thời kỳ động dục, khỉ đầu đàn có quyền giao phối trước với mọi khỉ cái trong bầy. Khỉ đầu đàn sẽ giữ vai trò lãnh đạo cho đến khi có một khỉ đực khác trong bầy đánh bại nó. Con khỉ đực thua trong trận đánh giành chức đầu đàn sẽ phải tách bầy, sống một mình. Nếu may mắn hơn, nó có thể kéo theo được vài khỉ cái và lập bầy mới… Nói thật là khỉ ở đây phá dễ sợ!
Ngộ nghĩnh, tinh nghịch, nhốn nháo…, các bầy khỉ dễ dàng thu hút sự chú ý và thích thú của du khách khi đặt chân vào công viên. Tuy nhiên, nếu không cẩn thận, các du khách, nhất là khách nữ, sẽ dễ dàng trở thành nạn nhân của những “tên cướp cạn” này. Chỉ một phút lơ đễnh thì rất có thể đồ ăn, nón, túi xách và cả máy ảnh, điện thoại di động của bạn bị một chú khỉ chớp lấy và leo lên cây nhe răng “cười” với khổ chủ hoặc chạy biến vào rừng. Lúc này, khổ chủ chỉ biết mếu… Ngoài những đàn khỉ, Lâm Viên còn có một khu nuôi cá sấu hoa cà và chương trình biểu diễn xiếc thú vào thứ bảy và chủ nhật hàng tuần.
Căn cứ Rừng Sác ra đời từ những ngày đầu kháng chiến chống Pháp và tồn tại cho đến cuối cuộc kháng chiến chống Mỹ. Được những cánh rừng ngập mặn và lòng dân che chở, nhiều cơ quan, đơn vị của Miền Đông Nam Bộ, Sài Gòn Chợ Lớn và các vùng lân cận tụ hội về đây cùng kề vai sát cánh để chiến đấu với bao kẻ thù, bệnh tật, muỗi mồng, bồ mắt, Cá Sấu, thiếu thốn mọi bề thế mà các chiến sĩ Rừng Sác vẫn sống, vẫn kiên trì bám trụ trên sông nước, vẫn lập nên những chiến công làm run sợ kẻ thù cho đến ngày thắng lợi hoàn toàn.
3g chiều, ăn xong cua ghẹ, tôi vội vả trở về Saigon. Qua phà Bình Khánh, tôi cảm thấy không khí ngột ngạt trên đường phố Saigon luôn chen lấn, luồn lách, sao mệt quá nếu so với Cần Giờ.

Về đến nhà, tôi đành "tu dưỡng" chờ ngày lên đường về Mỹ !
2 ngày sau, chân tôi lại ngứa ngáy nên sau khi ra China Airlines confirmed vé về Mỹ, tôi lại xí xọn ghé vô Thảo Cầm Viên SG để coi Sở Thú dạo này ra sao. Từ nhà bảo tàng, đền vua Hùng qua mấy chuồng thú, khi đến coi cái đồng hồ làm bằng cây cảnh thì tôi chợt chóng mặt, thấy xây xẩm rồi ói mửa... Chịu hết nỗi, tôi chạy ngay đến anh bảo vệ. Ai dè, vừa nói mà vừa ói mửa, nôn thốc nôn tháo tất cả bún chả giò thịt nướng, cafe sữa đá mà tôi vừa thưởng thức sáng nay trên vĩa hè... Biết mình trúng gió, vừa sợ bị stroke, vừa sợ ngộ độc thực phẩm, tôi chạy ngay đến nhà vệ sinh của phòng bảo vệ, trên dưới đều ra hết trọi.... Tôi ra nằm thẳng cẳng trên hè của phòng bảo vệ, báo hại mấy anh chị bảo vệ xúm lại cạo gió, xức dầu, trải chiếu cho tôi nằm ngủ luôn 1 giấc tới chiều. Tỉnh dậy, tôi phone ngay cho em tôi đến đón tôi về nhà. Ngẫm nghĩ mới thấy ông 6 ở Ba Tri bói hay thiệt ! Nhân đây, tôi xin gửi lời cám ơn chân thành đến các anh chị bảo vệ Thảo Cầm Viên SG đã xúm lại cạo gió, xức dầu, trải chiếu cho tôi.
Về thăm Mẹ bệnh nặng mà tôi đi chơi quá xá nên ông Trời cũng nổi quạu, phạt tôi như vậy để may ra tôi sáng mắt mà ở nhà với mẹ vài ngày trước khi trở về Mỹ.
Lần về VN kỳ này, tôi cũng "may mắn" nhìn thấy biểu tình chống TQ trên đường Duy Tân trong sự bảo vệ chặt chẽ của CSGT, công an chìm nổi, TNXP/ tình nguyện... Con đường Duy Tân bị chận từ Lê Duẫn(Thống Nhất) đến Phan Đình Phùng, Nguyễn Thị Minh Khai(Hồng Thập Tự cũ) + Võ Văn Tần (Trần Quý Cáp cũ) bị chận từ Hai Bà Trưng đến Pasteur. Người nào được phép biểu tình mới được vào địa điểm biểu tình ngay trước NVH Thanh Niên chứ không phải ai cũng được tự do biểu tình phản đối TQ trước tòa lãnh sự TQ! Nhà nước đạo diễn, diễn viên được chọn lựa sao cho công an có thể control được. Người dân SG đi qua với thái độ dửng dưng, ít ai thèm để ý đến... Lòng yêu nước của dân VN đã bị chính quyền bóp chết từ trứng nước rồi ư? Tôi cảm thấy ngao ngán và nghĩ mà buồn cho VN; nhất là khi thấy người VN hôm nay sao kỳ quá, từ trong nước cho đến hải ngoại, từ lối sống, cách nghĩ, cách nói chuyện, cách đối xử...; có khi xấc láo, ngang ngược, thực dụng đến buồn nôn! Hình như nhiều người chỉ biết làm sao có tiền, bất chấp tất cả, coi thường mọi thứ, miễn sao có tiền là được. Bởi vậy, tham nhũng - hối lộ - ăn chơi là văn hoá thời thượng nhất hiện nay. Ai mở miệng ra nói chuyện đạo đức là hủ lậu, bảo thủ, lạc hậu, thậm chí ...tâm thần !
Lạm phát tăng, vật giá leo thang, cái gì cũng mắc mỏ hơn sau khi xăng dầu, điện nước tăng giá nên dân VN hôm nay chỉ lo "cơm áo gạo tiền" chứ hơi sức đâu mà quan tâm đến Biển & Đảo, TQ, chính trị thời sự? Rảnh rỗi lúc nào thì vào xem phim truyện Hàn quốc, TQ hay VN, hay vào siêu thị mua sắm... ; chẳng mấy ai thèm nghĩ đến tự do, dân chủ, nhân quyền như mấy ông bà hải ngoại dư hơi hô hào ầm ĩ bấy lâu nay. Làm giàu là trên hết nên đi đâu ở VN cũng chỉ nói đến chuyện kiếm tiền, làm giàu, cơm - áo - gạo - tiền...; miễn bàn chính trị, thời sự, tham nhũng, lãng phí,lạm phát, bất công, TQ + biển đảo... Ở đâu cũng có luật chơi riêng của nơi đó; không thể đem luật chơi ở Mỹ áp dụng ở VN được, tự ái dân tộc sẽ nổi lên đùng đùng, bất kể đúng - sai, hay - dở, tốt - xấu... cho dù luật chơi riêng của VN không giống như luật chơi riêng của hầu hết các nước khác trên TG. Cái hay của đồng bào tôi là sẳn sàng chấp nhận và chịu đựng tất cả(khói bụi, ô nhiễm, nạn kẹt xe tắc đường liên miên, nạn ngập nước mùa mưa, giao thông hỗn loạn, bất công, vật gía tăng cao…); dù cuộc sống chật vật như thế nào vẫn có thể tự xoay sở cũng xong. Tức cười nhất là vẫn ngửa tay nhận tiền giúp đỡ từ VK hải ngoại nhưng vẫn mở miệng ra là chửi/ chê/ chống VK(?); dù bị VC chèn ép cỡ nào thì nhiều người vẫn khoái khen VC, vẫn sợ VC răm rắp ! Buồn nhất là VK nào về VN mà càng "nổ" bạo thì càng chết sớm chừng đó mà con gái trong nước vừa móc túi VK, vừa cười chê VK là ngu + khờ + dại dột... và chị em ta vẫn khoái đại gia, cán bộ, bộ đội/ công an hơn. Dân VN khó hiểu thật ! Lãnh đạo nào đem lại jobs, "cơm áo gạo tiền" thì dân chúng sẽ ủng hộ ngay; bất kể lừa mị, xảo ngôn như thế nào. Sau 5 tuần ở VN, nhìn cuộc sống của đồng bào tôi khi ai nấy đều đổ xô kiếm tiền làm giàu mà bất chấp thủ đoạn; thậm chí cô giáo sẳn sàng làm gái để vừa có tiền, vừa sung sướng mà không ràng buộc bởi chồng con... rồi tự hỏi: Tương lai của dân tộc tôi rồi sẽ đi về đâu?(11/6/2011)
Chau thay bai viet hay: rat cam dong sau sac chi tiet va cong bang co tinh hoc thuat cao.Khong thu ghet si nhuc ai va xa hoi nao? CONG BANG....
ReplyDelete